CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Giám chế Hạ nghe ra tiếng nói của Tố Tâm nồng đậm giọng mũi, không có hỏi tới, chỉ nói sáng sớm ngày mai có thể để cho những người khác dẫn thay, để Tố Tâm không cần lo lắng, lại hỏi Bạch Hiểu Niên xảy ra chuyện gì, có cần giúp gì hay không

Cúp điện thoại, Tố Tâm ngồi ở trên bậc thang lầu, hai tay ôm chân của mình, đem mặt chôn ở hai đầu gối

Trước đây, cô có chuyện, đều là Bạch Hiểu Niên chăm sóc giúp đỡ cô, hiện tại Bạch Hiểu Niên có chuyện, cô nhất định phải bình tĩnh lại tâm tình để giúp Bạch Hiểu Niên

Bất luận là Bạch Hiểu Niên muốn tố cáo Lục Tân Nam, hay là trực tiếp cho Lục Tân Nam mấy dao, Tố Tâm đều nguyện ý giúp đỡ!

Trong nội tâm Tố Tâm lúc này như là đang cùng tuyên chiến với Phó Kiến Văn

Tố Tâm không xác định, nếu sau khi Bạch Hiểu Niên tỉnh lại muốn tố cáo Lục Tân Nam, liệu Phó Kiến Văn có đứng ở cùng một chiến tuyến với cô không

Hoặc là, Phó Kiến Văn cũng sẽ giúp đỡ Lục Tân Nam giống như lần trước anh ta giết người, Phó Kiến Văn còn là một luật sư chưa bao giờ bại trận, nếu Phó Kiến Văn muốn giúp Lục Tân Nam thì Lục Tân Nam sẽ thắng chắc rồi!

Tố Tâm không xác định được, là bởi vì cô biết tình cảm giữa Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam cũng sâu nặng giống như tình cảm giữa cô và Bạch Hiểu Niên vậy

Nếu như đổi lại, nếu như hôm nay, người bị tổn thương chính là Lục Tân Nam, Bạch Hiểu Niên chính là người làm ra, dù như thế nào đi chăng nữa Tố Tâm cũng đều sẽ muốn bảo vệ Bạch Hiểu Niên

Chính là bởi vì trật tự trong đầu óc Tố Tâm rõ ràng, cho nên mới cảm thấy đặc biệt thống khổ

Cửa thang lầu bị đẩy ra, đèn cảm ứng sáng lên, hai con mắt sưng vù của Tố Tâm híp lại

Tia sáng chói mắt bên ngoài phác hoạ một thân hình cao lớn, cho dù Tố Tâm không thấy rõ gương mặt của người vừa đến, cũng biết chính là Phó Kiến Văn

Tố Tâm đứng lên, lo lắng hỏi dò: "Hiểu Niên ra rồi!"

"Vẫn chưa "

Trong tay Phó Kiến Văn mang theo sữa nóng cùng một chút bánh, anh đỡ ngồi xuống trên bậc thang, đem cốc sữa nóng đặt ở trong tay Tố Tâm: "Uống chút sữa bò để dạ dày ấm lên sau đó ăn một chút bánh, đây là sandwich chân giò hun khói mà em thích nhất"

"Em không thấy ngon miệng " trong tay Tố Tâm cầm một cốc sữa bò ấm áp, nhưng nhiệt độ không truyền tới được đáy lòng của cô, đáy lòng lạnh lẽo

Tố Tâm cảm thấy ngày hôm nay đúng là dài dằng dặc, giống như lần thứ nhất biết Hứa Khai mất tích, lần thứ nhất biết mình không phải là con gái Tố gia vậy

Thời gian cứ từng phút từng phút trôi qua, thật chậm lại thật chậm, nếu như thời gian có thể trôi nhanh một chút để cho cô đỡ bị dày vò thế này

"Uống một chút, bằng không thì Bạch Hiểu Niên còn chưa có đi ra em đã ngã xuống trước rồi!" tiếng nói của Phó Kiến Văn cực kì ôn nhu, anh mở nắp hộp sữa bò đưa đến bên môi Tố Tâm

Mùi thơm cùng nhiệt độ của sữa bò nhiệt xông vào khoang mũi Tố Tâm

Thứ Tố Tâm ưa thích chính là vị ngọt ngào của sữa bò

Tố Tâm không có ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn, khi Phó Kiến Văn đưa sữa đến bên môi cô, cô đành uống một hớp nho nhỏ

Dòng nước ấm theo khoang miệng lan xuống dạ dày, thân thể Tố Tâm đã hơi hơi có nhiệt độ

"Đang còn nóng, uống thêm một chút nữa " Phó Kiến Văn nói với Tố Tâm như là dỗ dành Đoàn Đoàn

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi