CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói buồn ngủ nồng đậm: "Phó tổng giờ này còn gọi điện thoại đến, Phương gia tôi đây có thể giúp gì sao!"

Phó Kiến Văn nhàn nhạt mở miệng nói: "Xin lỗi cục trưởng Phương, giờ này còn quấy nhiễu ngài nghỉ ngơi, hôm nay phụ tá của tôi từ quán bar đi ra, ở trên đường nhặt được Vương thiếu gia của Thành Tây vương bị đánh không thành hình người, Vương thiếu gia hôn mê bất tỉnh, Vương gia lại luôn luôn coi người cháu này là bảo bối, gần đây tập đoàn Khải Đức chúng tôi lại đang tranh chấp một hạng mục đầu tư với Vương gia, này nếu như nói không rõ ràng, tôi sẽ không có cách nào ăn nói được với Vương lão, tôi biết cục trưởng Phương và Vương lão có phần quan hệ cá nhân, cho nên mới gọi điện thoại cho ngài ở thời điểm này, muốn nhờ ngài tra camera giao thông một chút, nhìn xem Vương thiếu gia hôm nay đi những chỗ nào, có thể có manh mối gì hay không."

"Kẻ nào lại dám đánh Vương thiếu của Thành Tây vương!" cục trưởng Phương giật mình, thanh tỉnh hơn một nửa.

Vương gia là một dòng tộc vừa có thế lực vừa có tài lực, con trai cùng con dâu của ông ta đều không còn, Vương lão chỉ còn lại một người cháu trai, ông ta yêu người cháu trai này còn hơn sinh mạng mình, vậy mà...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi