CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Đoàn Đoàn thật hạnh phúc, có ba ba đẹp trai lại còn có mẹ ôn nhu như vậy!

Xem ra cả đời này cũng không có ai chơi trò bay thật cao với Quả Quả rồi, bà ngoại tuổi đã cao, còn mẹ của cô nhóc cũng chỉ biết dùng dép đánh cô nhóc, xưa nay cũng không ôn nhu ôm cô nhóc như vậy.

Tiểu Đường Quả lấy tay dụi dụi con mắt, dẫn tới hai vị thần giữ cả đều cúi xuống nhìn cô bé.

Tố Tâm ôm Đoàn Đoàn theo Phó Kiến Văn đi vào, chỉ thấy Tiểu Đường Quả đang đứng ở cửa vào.

Dưới ánh đèn ấm áp dưới mái hiên, Tiểu Đường Quả một đầu tóc ngắn như con trai, mặc một bộ đồng phục học sinh, tóc ngắn nhưng trên đầu còn kẹp một chiếc kẹp tóc nhỏ màu hồng trông vô cùng đáng yêu.

"Tiểu Đường Quả! Sao con lại ở đây! Cùng chú Đường đến đây sao!" Tố Tâm nhìn về phía Tiểu Đường Quả hỏi.

Tiểu Đường Quả đánh khởi lại lắc lắc đầu, thập phần sang sảng lộ ra nụ cười với Tố Tâm, Quả Quả muốn kết hôn cùng Đoàn Đoàn, cho nên phải để mẹ của Đoàn Đoàn yêu thích! Quả Quả và bà ngoại cùng nhau xem phim trên ti vi đều nói con dâu đều muốn lấy lòng mẹ chồng!

Thế là, Tiểu Đường Quả bi bô đáp: "Mẹ nói chú Đường bày mưu nghĩ kế cũng thực sự không biết xấu hổ, sau đó chú Đường liền bị mẹ đánh chảy máu á, mẹ đưa chú Đương đi bệnh viện rồi!"

Phó Kiến Văn: "..."

Tiểu Đường Quả trả lời, thật đúng là đủ tường tận...

Nghe được giọng nói của Tố Tâm, dì Lý bận bịu từ phòng bếp đi ra, dùng tạp dề xoa xoa tay cười nói: "Ông chủ bà chủ đã về rồi! Là như vậy... Mẹ của Tiểu Đường Quả muốn đưa Đường tiên sinh đi bệnh viện, Đường tiên sinh bảo tôi ôm Tiểu Đường Quả về đây trước, nói là buổi tối sẽ tới đón đứa bé này!"

Quan hệ của Đường Tranh cùng Phó Kiến Văn dì Lý hết sức rõ ràng, cho nên liền đem Tiểu Đường Quả mang về biệt thự.

"Cơm tối đã chuẩn bị xong, ông chủ bà chủ thay đổi quần áo xong là có thể ăn cơm được rồi!" Dì Lý nói xong liền vội vàng chạy về nhà bếp.

Tố Tâm bị câu nói Tiểu Đường Quả, chú Đường bị mẹ đánh nhập viện mà kinh sợ...

Nhìn ra biểu lộ bất ngờ của Tố Tâm, Phó Kiến Văn đặt tay ở bên hông của Tố Tâm, vừa đi vào trong vừa nói: "Hai người bọn họ ở chung luôn luôn là như vậy, không cần ngạc nhiên!"

Tiểu Đường Quả đã thành công bị Phó Kiến Văn mê hoặc, cô nhóc cảm thấy giọng nói của ba ba Đoàn Đoàn rất êm tai!

Phó Kiến Văn nhìn xem hai con mắt sáng lóng lánh Tiểu Đường Quả, đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của cô nhóc, có một đôi ba mẹ như Đường Tranh và Vưu Nại Nại, quả thực là cực khổ cho đứa bé này rồi!

Tiểu Đường Quả càng hài lòng, con mắt long lanh, cô nhóc giơ bàn tay nhỏ bé của mình lên ôm lấy bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, cẩn thận từng li từng tí nắm ở trong lòng bàn tay của mình, trong lòng cảm khái... bàn tay của ba ba Đoàn Đoàn thật ấm áp, không tinh tế lạnh lẽo giống như bàn tay của mẹ.

Phó Kiến Văn cúi đầu cười với Tiểu Đường Quả, dắt theo Tiểu Đường Quả đi vào trong nhà.

"Phó Thiên Tứ đâu rồi!" Phó Kiến Văn hỏi dì Lý.

"Con biết!" Tiểu Đường Quả nhấc tay biểu thị muốn phát biểu, sau đó lại nhỏ giọng cười Hề Hề nói: "Con mới vừa đi lên nhìn lén, anh trai ở trong phòng lén lút chơi game đây!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi