CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Sau khi ly hôn, Phó Loan không muốn trở về Phó gia vì sợ bị cha mẹ quở trách năm đó đã chọn sai người, liền một mình mang theo Phó Kiến Văn rời đi.

Sinh hoạt không được thuận lợi thêm nữa tình cảm lại không được như mong muốn khiến bệnh trầm cảm lặng yên không một tiếng động quấn lấy Phó Loan.

Phó Loan là ở thời điểm buổi sáng sau khi Phó Kiến Văn đến trường, lựa chọn kết thúc sinh mệnh của mình trong bồn tắm.

Thời điểm Phó gia biết Phó Loan đã qua đời thì Phó Kiến Văn đã là nhân vật nổi danh nhất ngành luật tài chính.

Biết được con gái phải chết trong dằn vặt, biết được cháu ngoại không được Khương Trình Viễn thừa nhận, Phó lão gia cùng Phó lão phu nhân để thư ký Tống đem Phó Kiến Văn mời về Phó gia.

Cùng Phó Kiến Văn gặp mặt sau đó Phó lão phu nhân nhận ra được trên người anh là loại khí chất trầm ổn, Phó Kiến Văn mặc tây trang tối màu, lời nói cử chỉ khéo léo thận trọng, giữa hai lông mày chính là khí thế bức người.

Cho dù là cùng Phó Thanh Tuyền phiêu bạt thương trường nhiều năm, uy nghiêm mười phần ngồi cùng một chỗ, khí thế của Phó Kiến Văn cũng không hề thua kém, thậm chí lộ ra mấy phần không giận tự uy.

Ngay sau đó Phó lão phu nhân liền đánh động muốn Phó Kiến Văn tiếp nhận Phó gia, nhưng khó ở chỗ... Phó lão gia ở thời điểm Phó Loan rời khỏi Phó gia, cùng trong nhà đoạn tuyệt quan hệ, sau đó Phó lão gia giận hờn ra ngoài uống rượu, rồi có một người con riêng là Phó Thành. Phó Thanh Tuyền muốn để cho đứa con hoang của mình thừa kế gia nghiệp Phó gia.

Bất ngờ, Phó Thành gặp tai nạn xe cộ hôn mê bất tỉnh, tập đoàn Khải Đức cổ phiếu ngã mạnh, Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền tới khẩn cầu Phó Kiến Văn, mong muốn anh tiếp nhận cơ nghiệp này, Phó Kiến Văn đành tiếp nhận tập đoàn trong lúc mọi thứ đều rối loạn, cho tới hôm nay...

Phó Thành đã tỉnh lại sau ba tháng hôn mê, biết được trong thời gian mình hôn mê, tập đoàn Khải Đức đã là thiên hạ của Phó Kiến Văn, mà bản thân thì nửa người bại liệt, nửa đời sau chỉ có thể cùng xe lăn làm bạn, cân nhắc mãi, mẹ cậu ta chủ động tìm Phó lão phu nhân cùng Phó Thanh Tuyền nói chuyện chuyện này, ý nói trong người con trai bà ta đang chảy trong người dòng máu Phó gia, người thừa kế phải là anh ta mới đúng. Sau đó liền mang theo con bà ta cùng nhau xuất ngoại.

Lục Tân Nam trong miệng nói con hoang, chính là Phó Thanh Tuyền tuổi già ra ngoài say rượu hoang đường một đêm, không cẩn thận lưu lại đứa trẻ.

Phó Thanh Tuyền cũng là ba năm trước mới biết đứa bé này tồn tại, lúc đó đứa trẻ đã mười bốn tuổi rồi.

Mất đi con gái ruột, lại có người tới nói Phó Thanh Tuyền có một đứa con trai, đứa bé này xuất hiện, cũng coi là niềm an ủi lớn lao đối với ông.

Bị vướng bởi Phó lão phu nhân, Phó Thanh Tuyền không dám đưa con về, nhưng ba năm nay ở chung, tình cảm của Phó Thanh Tuyền đối với đứa trẻ cũng không phải tầm thường.

Phó Thanh Tuyền một lòng muốn đưa con trai của chính mình trở thành người thừa kế, lại lo lắng Phó lão phu nhân phản đối, thế là một mực lén lút gian lận, ngoài sáng trong tối chèn ép Phó Kiến Văn để nâng con trai mình lên nắm quyền.

"Lão già này cũng không ngẫm lại xem, những năm này nếu là không có cậu, tập đoàn Khải Đức đã sớm không còn rồi, còn có thể phát triển rực rỡ tới hôm nay! Giá mà được cho không thì cũng thôi đi... Trả lại cho ông ta, nhưng tập đoàn Khải Đức lớn như vậy... ông ta cũng không sợ đem cho bảo bối kia phiền phức sẽ cuốn cậu ta nghẹn chết sao!"

Lục Tân Nam nói giọng khàn khàn, là không nén được lửa giận.

Phó Kiến Văn trầm mặc không nói, thâm trầm hai con mắt nhìn bóng đêm mông lung ngoài cửa xe, ánh mắt sâu xa...

"Nếu như cậu là người ngoài mình cũng không nói cái gì, nhưng cậu là cháu ngoại của ông ta. Sao ông ta lại có thể đối xử với cậu như vậy!" Lục Tân Nam buồn bực ném điếu thuốc lá trên mặt đấy rồi dùng chân giẫm lên, "Thật muốn tìm người làm bảo bối của ông ta phiền phức!"

Mọi người hãy Like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé <3<3<3

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi