Tố Tâm giơ tay cho Phó Thiên Tứ một bạt tai.
Đứa nhỏ này hơi quá rồi!
Phó Thiên Tứ bưng mặt của mình, trợn to mắt nhìn về phía Tố Tâm, một bộ không thể tin tưởng Tố Tâm biết đánh cậu ta.
Một bạt tai này của Tố Tâm không mạnh, nhưng lại làm cho Phó Thiên Tứ mù quáng.
Tố Tâm tức giận đến nỗi cả người đều đang run rẩy: "Phó Thiên Tứ, cậu bị làm sao vậy! Miệng vừa uống thuốc độc hay sao mà nói những lời khó nghe như vậy! Tới rồi còn động thủ đánh người! Người lớn như thế... dáng vẻ ngoan hiền lúc xuất hiện trên TV của cậu đâu rồi!"
Phó Thiên Tứ mạnh miệng không nói lời nào, ánh mắt mạnh mẽ trừng mắt về phía Phương Ngôn.
Phương Ngôn ngồi dậy, một tay vịn eo, một tay đem kính chiếu hậu vừa bị đụng phải đẩy ra.
Tố Tâm quay đầu xin lỗi Phương Ngôn, khắp nơi đều là áy náy: "Thật xin lỗi, đứa nhỏ này bị làm hư rồi!"
Một câu xin lỗi này của Tố Tâm, Phương Ngôn liền biết đứa nhỏ này đại khái có quan hệ với Tố Tâm, Phương Ngôn đỡ sau lưng, nghiêm túc nhìn, đứa bé này... Không phải là Lô Thiên Tứ sao, Weibo tên là lão đại thành phố A.
Phó Thiên Tứ nghe được Tố Tâm nói xin lỗi tên dã nam kia, cũng mặc kệ vừa nãy là bị Tố Tâm đánh, lại đưa tay kéo cánh tay Tố Tâm.
Tố Tâm mạnh mẽ dứt cánh tay của mình ra khỏi cánh tay của Phó Thiên Tứ, trừng lên nhìn Phó Thiên Tứ một mắt.
"Tố Tâm! Chị có phải là cũng không có đầu óc hay không! lại còn đi bảo vệ tên dã nam này! Còn vì tên dã nam này đánh tôi!" Phó Thiên Tứ chỉ vào Phương Ngôn, tức giận nói, "Chị có biết chị ngoại tình nếu như bị Phó Kiến Văn biết, Phó Kiến Văn đuổi chị ra khỏi nhà không nói, về sau ở cái thành phố A này chị sẽ bị người gặp người chửi, người gặp người đánh hay không! Vụng trộm chỉ là sảng khoái nhất thời, về sau nhất định sẽ hối hận!"
7/10