CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Chị Lâm nghe nói như thế, trong lòng càng phiền. 

Tố Tâm một mặt bất ngờ, nhìn xem giám chế Hạ đang mỉm cười. 

Giám chế Hạ biết Tố Tâm muốn nói gì, Hạ Linh đã nhanh chóng mở miệng trước một bước: "Không có quan hệ tới cô, tôi cùng với bạn của mình đã mở một công ty riêng ở bên ngoài, chuyện này chắc cô cũng biết..." 

Giám chế Hạ đem quyển sách trên tay để vào trong rương, mở miệng nói: "Sẽ tự mình làm chủ, không phải làm việc bán mạng cho đài truyền hình thành phố A nữa..." 

Giám chế Hạ lại từ trong ngăn kéo lấy ra ba phong thư, phong thư thứ nhất chính thông báo của đài truyền hình thành phố A gửi xuống cho Tố Tâm, phía dưới là hai cái phong thư của hai đài truyền hình khác muốn mời Tố Tâm. 

Chị Lâm trực tiếp đem bút ném vào bên trong ống đựng bút: "Hạ Linh, giao tình của chúng ta suốt những năm này đâu rồi, tôi chỉ cầu cô ở lại thêm hai tháng, hai tháng sau nếu như cô còn muốn từ chức tôi tuyệt đối không ngăn, ở lại giúp tôi hai tháng không được sao!" 

Lấy sự hiểu biết của chị Lâm đối với giám chế Hạ, muốn nói giám chế Hạ từ chức cùng chuyện này không hề có liên quan, chị Lâm một triệu lần cũng không tin. 

Giám chế Hạ là người đoan chính từ trong xương tuỷ, những năm này ở trên mỗi tiết mục, giám chế Hạ vẫn luôn thà bị gãy chứ không chịu cong, dù cho không cần làm cái tiết mục này nữa cũng không muốn tiết mục này rơi vào tay chị Lâm. 

Tố Tâm đưa tay tiếp nhận phong thư mà giám chế Hạ đưa tới, thấy phía bên dưới còn hai cái phong thư, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía giám chế Hạ. 

"Hai giám đốc của hai đài truyền hình này đều là người tôi quên biết, đều muốn mời cô qua, còn có một đài truyền hình nguyện ý trả chi phí bồi thường hợp đồng cho cô, cô suy tính một chút!" 

Giám chế Hạ không tiếp lời chị Lâm, trong lòng chị Lâm càng ngày càng tức giận, tại thời điểm chị Lâm cần giám chế Hạ nhất thì ngay cả một cái duỗi tay giúp đỡ giám chế Hạ cũng không muốn, chị Lâm là người kiêu căng tự mãn, cũng không chịu ở ngay trước mặt Tố Tâm lại cầu xin giám chế Hạ, chị Lâm đứng dậy đóng sập cửa rời khỏi phòng làm việc của giám chế Hạ. 

Đợi chị Lâm rời đi, giám chế Hạ mới mở miệng nói với Tố Tâm: "Cô cũng đừng trách chị Lâm, chị ta là bị tổn thương xong đầu óc cũng không xoay chuyển được..." 

"Em không có trách chị ấy!" Tố Tâm nhếch môi cười cười, nhưng trong lòng khó tránh khỏi không thoải mái. 

Tố Tâm không biết nguyên nhân chuyện này rốt cuộc là bởi vì chị Lâm, hay là bởi vì Sở Tầm muốn chèn ép mình... 

Giám chế Hạ nhìn qua Tố Tâm, đem rương nhỏ của mình đặt ở trên bàn làm việc, đột nhiên mở miệng nói: "Tố Tâm, tôi chuẩn bị đến đài truyền hình Kim Thành, cô có muốn đi cùng với tôi không!" 

Tố Tâm vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía giám chế Hạ, không phải nói muốn mình tự làm chủ sao? 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi