Buổi sáng.
Phó lão gia cử thư kí Tống đi đến tập đoàn Khải Đức tìm Phó Kiến Văn, trong tay mang theo một phần thỏa thuận mà Phó Thanh Tuyền đã kí tên.
Thư kí Tống mang đến, chính là cổ phần mà Phó Thanh Tuyền đã kí tên...
Phó lão gia nguyện ý đem tất cả cổ phần trên danh nghĩa của ông ta ở tập đoàn Khải Đức chia thành ba phần khác nhau, Phó Thiên Tứ nắm bảy mươi lăm phần trăm, mẹ của Phó Thiên Tứ nắm mười lăm phần trăm, còn Phó Kiến Văn mười phần trăm, Phó Thanh Tuyền hy vọng Phó Kiến Văn có thể đợi đến sau lễ thành thân của Phó Thiên Tứ mà rút lui, đem toàn bộ tập đoàn Khải Đức nhường cho Phó Thiên Tứ.
Nhìn vẻ mặt cười khanh khách của thư kí Tống, gương mặt góc cạnh cứng rắn của Phó Kiến Văn nhiễm lên một tầng ý cười, anh lấy ra một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá, một cái tay khác cầm cái bật lửa, dựa lưng lên thành ghế sô pha, hai chân trùng điệp, nhưng không có vội vã đem điếu thuốc lá nhen nhóm...
Phó Kiến Văn vuốt vuốt chiếc bật lửa bằng kim loại trong tay, cười hỏi thư kí Tống, giọng nói trầm thấp phảng phất mang theo cảm giác uy thế bức ép người khác: "Theo kí Tống, Phó Thiên Tứ có thể quản lý được tập đoàn Khải Đức không!"
Thư ký Tống giơ văn kiện trong tay lên, thấy Phó Kiến Văn không có ý định tiếp nhận, ông ta lại cười khanh khách đặt ở trên bàn trà, mở miệng nói: "Phó Thiên Tứ còn quá nhỏ, đợi đến khi lớn lên nhất định sẽ vô cùng xuất sắc, dù sao cũng là người của Phó gia, cũng sẽ giống như Phó lão gia cùng Phó tổng ngài, đều là nhân vật xuất sắc hiếm có!"
Ngoài ra, thư kí Tống còn nhắc tới tiền đồ của Tố Tâm...
Nói Phó lão gia có quen biết với CEO của công ty A&G, nghe nói Tố Tâm muốn tiếp nhận quảng cáo hãng điện thoại mới nhất của công ty này, còn nghe nói Tố Tâm phải rời khỏi chương trình {{ chủ nhật hẹn ước }}, nói hai cái đài truyền hình đưa thư mời cho Tố Tâm cũng đang có chỗ do dự.
Uy hiếp như thế, chẳng lẽ Phó Kiến Văn nghe lại không hiểu.
Phó Kiến Văn chỉ cười không hé răng, để tiểu Lục đưa thư ký Tống ra ngoài, lại đem phần văn kiện mà Phó Thanh Tuyền đã ký tên kia lưu lại.
Tập đoàn Khải Đức có thể có ngày hôm nay, chính là một tay Phó Kiến Văn đỡ dậy, Phó Kiến Văn đã bỏ vào tập đoàn Khải Đức quá nhiều tinh lực cùng tâm huyết, vậy mà lại coi Phó Kiến Văn như một đứa trẻ, bắt buông tay liền buông tay!
Lục Tân Nam nghe nói thư ký Tống đã đi rồi mới lên lầu, anh ta liếc nhìn văn kiện mà Phó Thanh Tuyền lưu lại, sau đó nở nụ cười.
Phó Thanh Tuyền đã tính rõ ràng, trên tay ông ta nắm chặt sáu mươi năm phần trăm cổ phần của tập đoàn Khải Đức, Phó Kiến Văn lại chỉ có năm phần trăm cố phiếu và sáu phần trăm cổ phần!
"Lão già Phó Thanh Tuyền này là đang đuổi ăn mày sao!" Lục Tân Nam cầm tờ giấy mỏng lắc lắc, âm thanh của giấy vang lên, "Những năm này, cậu đem Khải Đức liều sống liều chết phát triển đến bước này, mười lăm phần trăm cổ phần đã định đuổi cậu đi!"
Phó Kiến Văn ngồi ở chỗ đó không lên tiếng, một tay khoác lên trên tay vịn của ghế sô pha, nắm chặt cái bật lửa sau đó nhen nhóm điếu thuốc, lại tiện tay đem cái bật lửa bỏ vào khay trà, khóe môi tràn ra khói trắng, con mắt híp lại: "Ở trong đôi mắt của ông ấy, mình là CEO của tập đoàn Khải Đức, cầm tiền lương của tập đoàn Khải Đức, những thứ này đã coi như là bồi thường rất lớn rồi..."
********
Thương Phó Kiến Văn quá