"Bà mới vừa nói kẻ nào là nhà giàu mới nổi! Kẻ nào là người hạ đẳng! Bà cũng không hỏi thăm một chút, xem ông chủ của chúng tôi là người nào! Tôi nói cho bà biết, toàn bộ nhà trong cái Thiên Loan Phủ này đều là do công ty của ông chủ tôi xây chúng tôi xây! nếu như ông chủ của chúng tôi là nhà giàu mới nổi... Vậy thì bà là cái thá gì!" Dì Lý miệng lợi hại lên cũng không tha người.
"Biệt thự của chúng tôi ở Phủ Thiên Loan vẫn là do chủ tịch của tập đoàn Khải Đức tự mình đưa tặng! Công ty của ông chủ nhà bà xây thì tính là cái gì! Nghe tới thì bà cũng không phải chủ nhân của căn biệt thự này! Đem chủ nhân của con mèo này gọi ra cho tôi, tôi không thèm nói chuyện với loại người không có giáo dục như bà!" Người phụ nữ trung niên tức giận đến nỗi ngực phập phồng kịch liệt.
Dì Lý cùng người phụ nữ trung niên kia đứng ở giữa đường cho nên chú Hồ không có cách nào lái xe vào trong, Tố Tâm liền đẩy cửa ghế sau xe ra, kêu một tiếng: "Dì Lý..."
Lời mắng người của dì Lý còn chưa ra khỏi miệng, nghe được Tố Tâm gọi bà, bà cố gắng kìm chế lại sự tức giận của mình sau đó quay đầu nhìn phía Tố Tâm: "Phu nhân trở về rồi!"
Người phụ nữ trung niên vừa nghe thấy, lập tức bợ đỡ con cá kia bay thẳng đến trước mặt Tố Tâm, hưng phấn hỏi tội: "Cô là chủ nhân của con mèo kia đúng không! cô xem lại con mèo nhà cô một chút đi! Con cá ba màu tôi đã nuôi bao nhiêu năm, ở nhà chúng tôi nó được coi như biểu vật tượng trưng vậy, bây giờ lại bị mèo nhà các người cắn chết, cô nói làm sao bây giờ!"
Không nghĩ tới người phụ nữ trung niên lại đột nhiên gây khó dễ đối với Tố Tâm, dì Lý sợ Tố Tâm dịu dàng hiền lành, chỉ lo Tố Tâm sẽ bị bắt nạt, bà liền tiến lên liền ngăn ở trước mặt Tố Tâm: "Bà vẫn muốn quấy nhiễu có đúng không!"
Tố Tâm hướng ánh mắt của mình nhìn về phía con mèo đang nhảy xuống khỏi hàng rào, chạy chậm đi tới dưới chân cô.
Mèo Mập tựa như khiêu khích, đang ở trước mặt người phụ nữ trung niên kia chạy đến dưới chân Tố Tâm, một bộ không xương lười biếng cọ cọ quanh chân Tố Tâm, Miêu Miêu khoe tài, một chút cũng không ý thức được nó vừa gây ra chuyện gì rồi.
Mèo Mập ở cọ liên tục vào chân của Tố Tâm, sung sướng rên ư ử, nó cọ đến nỗi không còn biết đâu là trời đâu là đất, đến nỗi bốn chân nó co ro hướng lên trời, lộ ra cái cái dáng vẻ thoải mái vô cùng.