CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Thân hình Tố Tâm bất ổn, lảo đảo một chút rồi lao vào trong lồng ngực Phó Kiến Văn, điện thoại trong tay cũng rơi trên mặt đất, người phụ nữ trung niên kia tựa như không muốn sống vồ tới cướp điện thoại di động, lôi kéo cổ họng hô to: "Phó Thanh Tuyền! Mục lão gia tử! Hai người phải chủ trì công đạo cho Mục Quảng Phác nhà chúng ta!"

Giọng nói kia đột nhiên gào to, tương đối doạ người, dẫn tới những người gần đó đều nhìn về phía bên này.

Sắc mặt của Phó Thiên Tứ còn đen hơn so với đáy nồi.

Thư kí Tống từ trong đám người chen lại đây, vội hỏi: "Phó tổng, đây là thế nào!"

Nhận ra thư ký Tống là người lúc trước đứng ở cổng vào đón khác cùng Phó Thanh Tuyền, người phụ nữ trung niên kia đột nhiên ôm lấy con gái của bà ta đang bị sợ hãi, bà ta gào khóc: "Ngài hãy mời Phó lão tiên sinh đến xem cháu ngoại của ông ta! Dù sao Mục Quảng Phác cũng là anh trai của Mục Mạn Đồng! Phó Kiến Văn lại phế bỏ vật kia của Mục Quảng Phác, con gái của tôi còn chưa có con cùng Mục Quảnh Phác! Con gái tôi về sau phải làm thế nào đây! Phó Kiến Văn chính là muốn Mục gia bị đoạn tự tuyệt tôn!"

Tố Tâm: "..."

Cướp đi điện thoại thật sự có hiệu quả sao! Video còn đang ở trong điện thoại di động chưa có xoá mà! Coi như là thật sự xoá đi, Tố Tám cũng đã gửi cho Phó Thiên Tứ một bản.

Người này thật sự cho rằng cướp được điện thoại là có thể không phải sợ hãi nữa!

Phó Kiến Văn mừng rỡ xem trò vui, sít sao đem Tố Tâm che chở vào trong ngực, khóe môi nổi lên một vệt ý cười.

"Tôi thật sự là không còn từ nào để hình dung cái người phụ nữ chết bầm này nữa rồi..." Phó Thiên Tứ xắn tay áo chuẩn bị đoạt lại điện thoại.

Tố Tâm đưa tay kéo Phó Thiên Tứ lại: "Đưa Video gửi cho Mục lão gia tử!"

"Điện thoại ở trong tay người khác rồi!"

Thư kí Tống đứng ở một bên nghe hiểu gì, khắp nơi đều là mù mịt.

"Tôi mới vừa gửi cho cậu một phần..."

Nghe xong lời nói của Tố Tâm, Phó Thiên Tứ ngẩn ra.

Càng ngày càng có nhiều người đi về chỗ này tụ tập lại, giơ chén rượu trong tay chuẩn bị xem trò vui.

Thư Ký Tống không muốn làm lớn chuyện này, ông ta đi đến phòng nghỉ ngơi: "Bằng không Phó tổng chúng ta cùng đi vào trước! Ở bên ngoài để cho người khác chế giễu không tốt lắm!"

Phó Kiến Văn gật đầu: "Thư ký Tống đi vào đi..."

Tống thư ký: "..."

******

Các nàng đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi