CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

Lư Thanh Mai nói đến mức động tình, tròng mắt hiện ra nước mắt. 

Nếu như Lư Thanh Mai nói là vì Phó Thanh Tuyền, có lẽ Phó Thanh Tuyền sẽ có mấy phần hoài nghi... 

Nhưng nếu như nói là vì Phó Thiên Tứ, Phó Thanh Tuyền sẽ tin, bởi vì ông ta cho rằng Lư Thanh Mai là Từ mẫu tâm địa. 

Phó Thanh Tuyền thở dài một hơi, đúng, Phó Thiên Tứ bây giờ còn nhỏ, ông ta cũng đã già rồi, nếu như ông ta có chuyện bất trắc, bây giờ Phó Thiên Tứ làm sao có thể là đối thủ của Phó Kiến Văn chứ! 

Nghĩ đến Phó Kiến Văn cùng Phó Thiên Tứ, Phó Thanh Tuyền lại là một trận đau đầu nhức óc, cũng không biết Phó Kiến Văn cho Phó Thiên Tứ uống cái mê dược gì, rõ ràng là con trai của ông ta, mà lại giống như con trai của Phó Kiến Văn hơn, lại muốn đem tập đoàn Khải Đức chắp tay nhường cho Phó Kiến Văn! 

Phó Thanh Tuyền nghiêng đầu nhìn xem hai con mắt đỏ bừng của Lư Thanh Mai... 

"Chủ tịch, không bằng để phu nhân cùng tôi chia sẻ công việc với ngài!" thư ký Tống đổi một chén trà nóng lại đây, cũng khuyên Phó Thanh Tuyền, "bất kể phu nhân làm chuyện gì, đều phải thông qua sự đồng ý của ngài là được rồi, chí ít ngài không cần khổ cực như vậy!" 

Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam lần lượt nghỉ ngơi, lượng công việc quả thực không phải có thể dùng hai chữ to lớn để hình dung! 

Lúc này mới một ngày, mặc dù thư ký Tống đã tận lực chia sẻ, nhưng Phó Thanh Tuyền vẫn bị mệt quá sức, xác thực thì phải tìm cá nhân chia sẻ một chút. 

Phó Thanh Tuyền đã trầm mặc chốc lát, gật đầu: "Vậy thì tốt, bà có quyết định gì đều nói cho tôi nghe một chút, tôi đồng ý mới được..." 

Lư Thanh Mai gật đầu, dùng sức nắm chặt bàn tay của Phó Thanh Tuyền: "Ông yên tâm! Tôi nhất định sẽ làm tốt!" 

Vậy là Phó Thiên Tứ đã có thêm hy vọng, Lư Thanh Mai cảm thấy không an toàn, cho nên tốt nhất là nhân cơ hội Phó Kiến Văn đi nghỉ dài hạn, bà ta có thể sắp xếp những người mà bà ta có thể dùng được đi vào! 

Chỉ cần bà ta đạt được sự tính nhiệm của Phó Thanh Tuyền, thậm chí thay thế Phó Thanh Tuyền làm việc, về sau Phó Thiên Tứ muốn lấy được tập đoàn Khải Đức cũng dễ dàng hơn rất nhiều... 

... 

Lúc ăn cơm tối, Phó Kiến Văn nhận được một cú điện thoại, sắc mặt hơi thâm trầm, cúp điện thoại, Phó Kiến Văn cười nói với Tố Tâm: "Ngày mai muốn dẫn Đoàn Đoàn đi Aquarium, một lúc nữa em cho Đoàn Đoàn ngủ sớm một chút, anh có ít chuyện cần đi ra ngoài giải quyết, rất nhanh sẽ trở lại!" 

Trái tim Tố Tâm lại treo lên, cô bắt được cổ tay của Phó Kiến Văn. 

Hôm nay bị rơi xuống một lần, cả người Tố Tâm không khỏi lo được lo mất. 

Phó Kiến Văn ngước mắt nhìn qua Tố Tâm, mỉm cười đối với cô: "Tần Triết không chịu lên máy bay, tiểu Lục cũng không có cách nào giữ cậu ta lại, anh đem cậu ta lên máy bay sau đó sẽ trở lại, biết em không yên lòng anh cũng muốn dẫn em đi, nhưng Đoàn Đoàn phải ngủ sớm một chút, nên cũng không thể ném con một mình ở trong nhà được!" 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi