CẢ GIỚI GIẢI TRÍ ĐỀU MONG TÔI IM MIỆNG


Chỉ có Mạnh Thiểu Du và Dư Giang Hòa mới có thể nhìn thấy vị hùng* đại tiên này, ngoài ra còn có Ivano cũng nhìn ra được.
(Hùng: Gấu.)
Thế nhưng trong mắt người thường thì phía trước trống huơ trống hoác, chỉ có mình Ivano đứng đó khua tay múa chân với không khí mà thôi, bảo sao anh ta bị nói là khi không lại nổi điên...
Mạnh Thiểu Du không ngờ chân tướng lại là như vậy.

Hơn nữa cậu thấy Ivano đánh nhau với con gấu to đùng kia mà vẫn không rơi vào thế yếu, một người một gấu đánh nhau cũng ra trò lắm.
Nhưng bọn họ đánh nhau như vậy khiến những người khác hết sức khổ sở, dù sao cũng là ở trong nhà nên xung quanh còn có rất nhiều đồ trang trí.

Ivano và chú gấu đều có dáng người không hề nhỏ, bọn họ vừa bắt đầu đánh nhau thì xung quanh như nổi lên một cơn gió lốc, quật đổ không ít đồ vật linh tinh.
Đây cũng không là gì, nhưng điều quan trọng nhất là trông rất đáng sợ!
Cả đám nhân viên của Vạn Gia túm tụm lại một chỗ, run rẩy nhìn Ivano.

Trong mắt bọn họ thì cái anh người mẫu này chẳng khác nào đang trình diễn chay* hết!
(Gốc là "trình diễn vô sự vật", tức là diễn mà không có dụng cụ hỗ trợ.)
Vì đánh nhau mà gương mặt vốn đẹp đẽ của anh ta đỏ bừng lên, dùng sắc mặt dữ tợn nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, hai tay quơ quơ lung tung trong không khí.
Nhà thiết kế trang phục đi cùng Vạn Gia thấy vậy thì không kìm được mà khóc thành tiếng: "Ai nói với tôi đây là thiên thần vậy chứ...!Đây là thiên thần chiến tranh mới phải!"
Song, Ivano và chú gấu đánh nhau cũng khiến ê-kíp của Dư Giang Hòa phải gặp họa theo, suy cho cùng thì lều cũng chỉ lớn có bấy nhiêu thôi.
Người bên phía Vạn Gia cũng bị dọa, họ nhìn Ivano đánh nhau một hồi, sau đó mới có người lấy lại tinh thần mà hô lên: "Mau, gọi xe cứu thương mau lên!"
Vừa dứt lời, Ivano và hùng đại tiên lại lấn sang một bàn đạo cụ khác, phát ra một tiếng đập lớn, dụng cụ bày phía trên vỡ tan tành.
Ivano khựng lại một chút, sau đó anh ta hô lên một tiếng rồi làm một cú móc sau gáy!
Người của Vạn Gia bị dọa xém khóc, tất cả đều chạy sang phía Mạnh Thiểu Du để lánh nạn.

Hai người Ivano chỉ đánh một lúc mà bên lều của Vạn Gia đã bị phá hủy gần như toàn bộ, sau đó ai nấy lại thấy bọn họ đánh về phía bên này!
Ivano đánh nhau với chú gấu vô cùng chuyên tâm, anh ta không có tinh thần nào để chú ý đến tình huống xung quanh.

Vì lẽ đó mà khi bọn họ đánh đến nơi, kẻ đứng mũi chịu sào lại là hai người mới vừa bước từ trong phòng hóa trang ra, đang đứng ở ngay đằng trước – Dư Giang Hòa và Mạnh Thiểu Du.
"CẨN THẬN!"
Đám người đang rúc ở một bên hóng hớt phải sợ hãi kêu ra tiếng, tiếp đó họ lại thấy cậu thanh niên đứng bên cạnh Dư Giang Hòa vươn tay ra cản lại Ivano đang nhào về phía bọn họ.


Một tên to con như thế mà cậu cản lại gọn hơ, quá đỉnh!
Lúc bị Mạnh Thiểu Du cản lại, Ivano hẵng còn làu bàu gì đó trong miệng.

Mạnh Thiểu Du nghe xong thì đoán chắc là tiếng Nga hay gì đó...
Cậu nghe mà không hiểu lắm.
Vị hùng đại tiên kia cũng chẳng hiểu mô tê gì, nó vẫn còn muốn nhào về phía Ivano.

Tiếp đó mọi người lại thấy Mạnh Thiểu Du dùng một tay kéo Ivano về phía sau, tay trái cậu vươn về phía khoảng không trước mặt — Rồi dựng thẳng ngón giữa lên?!
Nếu nhìn tay trái của Mạnh Thiểu Du, những ai không hiểu có thể sẽ cho rằng cậu đang dựng thẳng ngón giữa với không khí.

Nhưng trên thực tế, cậu đang bấm quyết linh quan.

Là một hộ pháp trong đạo giáo, quyết linh quan có tác dụng làm kinh sợ các yêu ma quỷ quái, huống hồ chi Mạnh Thiểu Du lại còn là một đạo sĩ.
Tuy những đại tiên này được gọi là tiên gia, nhưng chung quy thì họ cũng không phải là thần linh.

Khi đối mặt với đạo giáo chính thống và khí vận của phật giáo, họ vẫn bị bỏ xa cả đoạn.
Hùng đại tiên kia thấy quyết linh quan thì sững sờ, nó thu lại tư thế nhảy bổ, đứng tại chỗ rống lên hai tiếng cáu kỉnh nhưng lại không dám đến gần.
Ivano bị Mạnh Thiểu Du giữ chặt, vốn dĩ anh ta còn đang tức giận, kết quả lại thấy cậu chỉ giơ một ngón giữa lên mà đã khiến cho con gấu nọ không dám tiến lại.

Hệt như tìm thấy được thuốc tiên, anh ta giãy ra khỏi tay Mạnh Thiểu Du, dùng cả hai tay dựng thẳng ngón giữa lên rồi nghẹn ra một câu có phát âm siêu chuẩn: "Đồ ngu!!"
Mạnh Thiểu Du: "..."
Cậu nhìn lướt qua thì thấy ánh mắt của những người gần đó không đúng lắm, nên vội vàng tóm Ivano lại rồi hô lên: "Xe cứu thương đến chưa ạ? Mau đưa anh ta đi gặp bác sĩ tâm lí đi!"
Nhân viên của Vạn Gia lấy lại tinh thần, trợ lí của Ivano ở gần đó cũng lao lại, đúng lúc đó xe cứu thương cũng trờ tới, cả đám người luống cuống tay chân mà kéo Ivano lên xe.
Thấy nhân viên ghi hình còn đang sững sờ, Mạnh Thiểu Du bèn nói với sắc mặt bình tĩnh: "Chúng ta phải quay tiếp chứ nhỉ?"
Cậu tỏ ra hết sức tự nhiên, khiến tất cả mọi người phải lệch dòng suy nghĩ, họ ngơ ngác gật đầu rồi nói: "Đúng, đúng, phải quay thôi."
Sau đó thì ai nấy mới bắt đầu vào việc quay chụp.
Mãi đến khi chụp xong một bộ trang phục, những người này mới chậm rãi phản ứng lại.

Họ ngẫm nghĩ về cảnh tượng mình mới chứng kiến ban nãy, ai cũng cho rằng ngón giữa của Mạnh Thiểu Du không hề dựng lên một cách tùy tiện.


Họ không khỏi sinh ra một ý nghĩ hoang đường trong đầu —
Vậy khi một người giơ ngón giữa lên với bạn, tức là họ đang giúp bạn bắt quỷ sao?
Mặc kệ những người này nghĩ ra sao, sau khi chụp bộ ảnh chân dung xong thì hai người Mạnh Thiểu Du lại trở về đoàn phim, quay về tình trạng mỗi khi rảnh rỗi thì lại lén lút hôn hôn sau lưng người khác.
Mãi đến một ngày nọ, khi ê-kíp mở cửa một ngày để người ngoài vào thăm hỏi, người trong đoàn lại thấy một tên cao lớn như ngựa, có khí chất rét lạnh và đôi chân dài hai thước, chạy ào vào trong như không thể chờ được nữa.
Anh đẹp trai này vừa đi vào đã tóm lấy một nhân viên trong ê-kíp, dùng tiếng Trung đặc sệt mà nói: "Mạnh Thiểu Du có ở đây không?"
Trợ lí sản xuất lập tức nhận ra ngay, người này không phải là Ivano đó ư!
Tin tức vị đại gia này làm náo loạn Vạn Gia vẫn còn đang treo trên hot search đấy.

Trợ lí sản xuất không phản ứng lại kịp, mãi đến khi nghe Ivano lặp lại lần nữa, trợ lí mới nói: "C-có ạ."
Sau đó trợ lí chỉ hướng cho Ivano.
Đợi đến khi Ivano đi mất, tổ hóng hớt của đoàn phim lập tức tụm năm tụm bảy.
"Dưa to quá! Ivano tìm đến Mạnh Thiểu Du kìa!"
"Tui nói mà —!! Nhất định là anh ta bị quỷ ám rồi!"
"...Nhưng không phải anh ta là con lai hả? Anh ta gặp chuyện thì thần linh ở nước nhà có quản lí không?"
"..."
Không nói đến việc mọi người thảo luận như thế nào, Ivano tìm quanh đoàn phim một lúc, sau khi thấy Mạnh Thiểu Du đang đứng bên cạnh Dư Giang Hòa, anh ta bèn chạy đến với đôi mắt sáng rỡ: "Tốt quá! Cuối cùng tôi cũng tìm được cậu rồi!"
Mạnh Thiểu Du còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Ivano bắt lấy hai tay.

Đôi mắt xanh như mặt băng của đối phương lóe ra tia sáng vừa đơn thuần lại vừa chân thành, anh ta nói: "Cậu có thể dạy tôi giơ ngón giữa không?"
Mạnh Thiểu Du: "..."
Cậu đành giải thích: "Cái đó không phải là ngón giữa, đó là bấm quyết linh quan."
Ivano không hiểu biết quá nhiều về tôn giáo Trung Quốc, anh ta có hỏi thăm trước thì biết rằng cái cậu Mạnh Thiểu Du này là một đạo sĩ, nói vậy thì quyết linh quan này cũng quá lợi hại rồi!
"Vậy xin cậu dạy tôi quyết linh quan đi! Tôi đã chịu đựng con gấu kia quá đủ rồi!"
Bình thường thì nhìn không thấy, đánh thì chẳng chịu đi, lúc nào nó cũng quấy rầy người khác cả, phiền chết đi được! Đám gấu mà bố anh ta nuôi đáng yêu hơn cái con này nhiều!
Quan trọng hơn cả, anh ta phát hiện ra lần nào đánh nhau với con gấu kia thì mái tóc mượt mà của anh ta cũng sẽ rụng đi không ít.

Đối với Ivano – một người yêu quý lông đầu của mình hệt như chim chóc – thì việc này quá ư là khủng bố!
"Tôi đã thử qua nhiều cách rồi, thậm chí còn đi đọ sức với nó nữa, ấy vậy mà tôi vẫn không thể đánh chết nó được!" Ivano cực kì phiền não, mãi đến khi gặp được Mạnh Thiểu Du lần đó, ngón giữa kia đã cho anh ta thấy được hi vọng le lói.

Có điều, về sau khi Ivano học theo Mạnh Thiểu Du mà dựng ngón giữa thì lại không có hiệu quả lớn như vậy.
Tuy hiểu được nỗi phiền lòng của Ivano, nhưng Mạnh Thiểu Du chỉ liếc nhìn anh ta rồi nói: "Về việc này thì tôi cũng không có cách nào."
Nếu là chuyện thông thường thì Mạnh Thiểu Du có thể giúp Ivano đuổi con gấu này đi.

Thế nhưng con gấu bám lấy Ivano cũng không phải vì muốn hại anh ta hay gì cả.

Theo những gì cậu biết, nếu chúng giày vò bạn nhưng lại không làm hại bạn, phần lớn những động vật thành tinh này đều là các đại tiên đang muốn tìm người cung phụng, cho nên họ mới dùng "phương pháp gây khó dễ" cho người khác.
Mạnh Thiểu Du nói lại chuyện này với Ivano.
Ivano nghe vậy thì nói: "Nhưng trong số năm đại tiên thì lại không có gấu!"
Anh ta là con lai, tuy bố là người Nga nhưng mẹ lại là người lớn lên ở vùng Đông Bắc, vì vậy mà trước đây Ivano cũng đã từng nghe rất nhiều truyền thuyết về ngũ đại tiên.
Hồ, hoàng, môn, liễu, bi — Làm gì có hùng đâu!
Mạnh Thiểu Du bèn giải thích: "Trừ năm môn đó ra thì còn ngoại ngũ tiên nữa, loài gấu này chính là một trong số các ngoại ngũ tiên đó."
Ivano nói không sai, đối với người bình thường thì các nhánh của Xuất Mã Tiên ở Đông Bắc mà họ biết rõ nhất là năm phái hồ, hoàng, bạch, liễu và bi.
Trên thực tế, trừ ngũ tiên mà mọi người biết đến thì còn có một số phái khác cũng được gọi là "ngoại ngũ tiên" hay "hoa tam tiên".

Ngoại ngũ tiên không có hệ thống gia phả nghiêm khắc như ngũ đại tiên, họ đứng ở hàng thứ, có thể nói là bao gồm đủ mọi loại muông thú, chỉ cần thành tinh là được gom vào tất.
Trong số các ngoại ngũ tiên này thì chú gấu lại thuộc "hắc môn" — Cũng chính là môn có danh tiếng nhất của hùng đại tiên, chủ yếu là vì bà đen* đến từ hắc môn.
(Bà đen/Hắc nãi nãi: Một vị thần trong tín ngưỡng Xuất Mã Tiên ở Đông Bắc.)
Chẳng qua là các tiên gia trong ngoại ngũ tiên không có bản lĩnh cao cường như tứ đại môn.

Hồ, hoàng, bạch và liễu trong năm đại tiên có thể chữa bệnh, cứu người và triệu tập binh mã, nhưng đến lượt ngoại ngũ tiên thì năng lực lại kém đi nhiều, phạm vi giúp đỡ con người cũng nhỏ đi.
Nhưng bản lĩnh có nhỏ đi thì họ vẫn được xem là tiên gia, khi gặp được người cung phụng hợp duyên, họ vẫn sẽ dùng chiêu "gây khó dễ" để được bái tiên.
Ivano nghe xong mà muốn tan vỡ, anh ta dùng vẻ mặt hết sức đau khổ mà nói: "Vậy phải làm sao bây giờ..."
Anh ta cũng đâu thể đánh nhau với con gấu mỗi khi nó xuất hiện được, đúng không?
Mạnh Thiểu Du là một đạo sĩ nên chỉ biết sơ sơ về Xuất Mã Tiên, cậu không giúp được gì cho Ivano.

Mạnh Thiểu Du bèn nghĩ nghĩ rồi nói: "Có điều tôi có thể giới thiệu cho anh một người."
Vị tiên gia này sử dụng mánh khóe của đạo gia, tức là đã "chấp" luôn nghề nghiệp của các đạo sĩ và hòa thượng chính quy.

Tuy vẫn được dâng hương, nhưng ngày trước tứ đại môn và xuất ngũ tiên đều là dân phiêu bạt giang hồ.

Nói chuyện bình thường với bọn họ sẽ không có hiệu quả, tốt nhất là tìm một người giống như họ đến để thương lượng.
Nếu quả thực không thương lượng được thì mới phải ra tay.
Người mà Mạnh Thiểu Du giới thiệu cho Ivano chính là Tương Sấm – người cung phụng hồ tiên lúc trước.

Hồ tiên nhà Tương Sấm từng trêu đùa với trợ lí Tiểu Lâm của Dư Giang Hòa, cuối cùng vẫn là Mạnh Thiểu Du ra tay xử lí giúp Tiểu Lâm.
Sau sự kiện đó, Tương Sấm xin được WeChat của Mạnh Thiểu Du từ Tiểu Lâm, rồi trở thành một thành viên trong hội chuyên đi bấm like cho cậu.
Mạnh Thiểu Du liên lạc với Tương Sấm, hai bên hẹn thời gian xong thì có thể gặp mặt nói chuyện.
Nghe có người giúp được mình, đương nhiên là Ivano vui mừng hết lớn.

Đợi đến khi đoàn phim nghỉ ngơi thì Mạnh Thiểu Du bèn đưa anh ta đi gặp Tương Sấm.
Người mở cửa cho bọn họ là hồ tiên nhà Tương Sấm.

Suy cho cùng thì người đến cũng không phải người bình thường, nên hồ đại tiên cũng tùy ý hiện ra hình dạng thật.
Khi nhìn thấy Mạnh Thiểu Du, hồ đại tiên vẫy vẫy đuôi rồi chẹp miệng một cái, ra vẻ thèm thuồng nói: "Hôm nay có đem hương đến không?"
Lần trước Tiểu Lâm phải lo hương khói cho hồ đại tiên mấy ngày liền, khiến nàng ta mê tít thò lò, ai ngờ đống nhang đó lại là đặc sản của tiểu đạo sĩ.

Dáng vẻ phì phò trước đó của nàng ta cũng chẳng thấy đâu nữa, chỉ thấy một con hồ ly đỏ nằm rạp xuống sàn nhà, nó trưng ra vẻ ngây thơ vô số tội hòng lừa gạt mấy cây nhang.
Ivano thấy cảnh này cứ quen quen, anh ta ngẫm nghĩ một lúc, đây không phải là dáng vẻ của động vật trong vườn bách thú khi tỏ vẻ "cutoe hột me" với du khách đó sao!
Vừa đi ra khỏi bếp, Tương Sấm đã thấy đại tiên nhà mình đang nằm lăn lộn trên mặt đất tỏ vẻ đáng yêu, mơ tưởng đến chỗ nhang của tiểu đạo trưởng, anh ta không khỏi: "..."
Nhưng Mạnh Thiểu Du lại thích, cậu bèn lấy mấy cây nhang ra rồi đốt lên.

Con hồ ly đỏ lập tức bổ nhào về phía bàn thờ mà ăn một cách say mê, đôi mắt híp lại vì quá thích chí.
Thấy nàng ta không có chút hơi thở nào của thần tiên, Ivano không khỏi nói thầm: "Tiên gia này thật sự có thể thương lượng được ư..."
Trông còn chẳng đủ một lòng bàn tay của con gấu đen kia nữa.
Hồ đại tiên kia vốn còn đang hít nhang, nàng ta nghe vậy thì nhảy dựng lên: "Sao lại không thương lượng được! Ngươi đừng có khinh thường ta!"
Sau khi ăn nhang được kha khá, hồ đại tiên vung tay lên sai Tương Sấm đến sắp xếp đàn tế.
Tương Sấm đứng niệm chú ở đàn tế được đặt trước bàn thờ.

Anh ta vừa dứt lời, có một cơn gió thổi đến từ bên ngoài, con gấu kia theo luồng gió phương Bắc mà bay vào nhà Tương Sấm.

Hồ tiên của Tương Sấm biến hóa thành người rồi đứng trước mặt con gấu, lúc này bọn họ mới biết hóa ra hồ tiên là một cô bé chừng mười lăm mười sáu tuổi, đang mặc y phục đỏ trên người.
Nàng ta nhấc cằm lên hỏi con gấu: "Ngươi có lai lịch gì?"
Con gấu đen nọ hừ một tiếng, nó chẳng thèm để ý đến con hồ ly này, lớn tiếng nói: "Ông đây là anh em ruột thịt của Ngọc Hoàng Đại Đế, là đại vương bảo vệ núi Phổ Đà của Quan Thế Âm ở bi*n đ*ng! Ngay cả Tôn Ngộ Không cũng là bạn tốt của ông đây! Ông đây tu hành đã được nghìn năm, còn ngươi thì có lai lịch gì?!"
Đám Mạnh Thiểu Du: "..."
Móa, mi bịa chuyện giỏi thật luôn á.

Hết chương 53..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi