CẢ NGƯỜI ĐỀU LÀ BẢO

Đại hội cơ giáp trên mạng coi trọng nhất là công bằng, vì vậy, các cơ giáp đấu với nhau phải ngang hàng. Đối thủ của Nhậm Sinh nhìn thoáng qua giống Nhậm Sinh như đúc, cũng chỉ có danh thiếp trước ngực, chỉ có trên đầu chữ viết là khác.

Không sai, trên đầu bọn họ có chữ viết.

Lúc đầu Nhậm Sinh cũng lấy làm lạ, nhưng rồi thấy trên đầu mình cũng có tương tự vậy…

Không gian mô phỏng của Nhược Á đế quốc rất chân thật, đoi khi Nhậm Sinh còn quên rằng mình đang ở trên mạng, nhưng bây giờ gặp được đủ thứ chuyện, cậu cảm nhận rõ rằng tất cả đều là giả mà thôi.

Không gian mô phỏng đương nhiên trọng tài cũng là hệ thống mô phỏng, một con chim bay nhỏ, vòng quanh hai người hai vòng, liền nói: “Trận đấu bắt đầu.” Nghe bốn chữ kia xong, Nhậm Sinh liền muốn động thủ, người đối diện vẫn không nhúc nhích, khiến cho cậu đề cao cảnh giác, người này đang tính toán dùng thủ đoạn gì đây?

“Grinton? Ngươi chưa thành niên sao? Nếu vậy, không nên tham gia trận đấu như vậy, rất hăng máu rất bạo lực! Không tốt cho những thiếu niên trong sáng!” Nam nhân đối diện hùng hồn đầy lý lẽ nói, bất mãn nhìn Nhậm Sinh, vẫn không nhúc nhích.

“…” Nhậm Sinh không còn lời gì để nói, nhìn người đối diện, người này không động

tĩnh không phải tính toán kế sách gì, chỉ muốn giảng giải cho mình thôi sao? Người kia thấy Nhậm Sinh không phản ứng, lại nói: “Cha mẹ ngươi sao lại cho phép ngươi tuổi còn nhỏ mà tham gia trận đấu như vậy chứ? Bọn họ thật thiếu trách nhiệm, ngươi quả thật thiên phú, nhưng tuổi này đi học thêm động tác trụ cột vẫn hơn…”

Một quyền Nhậm Sinh đánh qua, trực tiếp đem lời đối phương đánh gãy. Tuy người này có ý tốt, nhưng đây là trận đấu! Cậu vẫn muốn đánh một trận cho ra trò!

“Ta sẽ không ra tay với trẻ vị thành niên…” Người kia nói, lời còn chưa dứt, đã bị Nhậm Sinh ra đòn thứ 2, thứ 3. Vì không kịp né tránh, hắn liền bị Nhậm Sinh đánh ngã trên mặt đất.

“Ngươi đứng lên!” Nhậm Sinh đánh 3 đòn liền dừng, cậu tới đây để tôi luyện kỹ thuật thi triển, không muốn ỷ mình “vị thành niên” mà thắng không luận võ nghệ.

“Ta nhận thua!” Ngươi kia nói thẳng: “Anh bạn trẻ, ta nói với ngươi, muốn cha mẹ ngươi khắt khe hơn, ngươi có thể nhận thêm một người giám hộ…”

Nhậm Sinh không quay đầu lại mà bước đi, trước khi lên sân khấu tâm trạng rất tệ, muốn thống khoái cùng người khác đánh một trận phát tiết, vậy mà… Cậu cảm thấy tâm trạng còn tệ hơn trước, bị đè nén đến đáng sợ.

Cậu có nên

tìm Quốc vương Nhược Á để đổi tên lần nữa không đây?

Tích đủ buồn bực, lại vô tình nghe thấy xa xa có tiếng người nói: “Vị thành niên thật chiếm tiện nghi! Ta mà là vị thành niên thì tốt rồi.”

Nhậm Sinh đi qua xem liền nhìn thấy một nam tử trung niên đang cùng nữ nhân gầy yếu bên cạnh nói chuyện. Bọn họ cách khá xa, cũng không để ý thấy cậu…

Trung niên nam nhân nói xong, nữ nhân gầy yếu kia lập tức cười cười: “Vị thành niên đương nhiên chiếm tiện nghi, nhưng mà ngươi khi chưa thành niên có được sờ qua cơ giáp sao?”

“Đúng vậy lão Đại, ngươi bây giờ cũng mấy trăm tuổi rồi, chỉ sợ còn chưa đè Vưu Kim ra đánh được, nếu còn mười mấy tuổi, còn trông cậy vào cái gì?”

“Lão Đại cho dù vị thành niên, so với ngươi cũng là cường vị thành niên!”

“Bảo bối nhi, ngươi xem, tất cả mọi người đều bắt nạt ta!” McCarthy ngữ điệu đầy ưu thương nói, sau đó nhìn Đại oa đang ngồi cạnh.

“Thúc thúc, ngươi nên chuẩn bị tốt đi chờ tới lượt đi.” Đại oa thản nhiên mà nói, thông thường sẽ dùng thiết bị công cộng nói, cho nên người khác cũng không phát hiện tuổi tác được.

Nhưng thanh âm đó lại làm Nhậm Sinh khó hiểu, theo bản năng, cậu dùng phép thuật tâm linh tương thông cùng huyết thống dò xét.

Pháp quyết từng

chút phát ra, nhưng một chút phản ứng cũng không có, Nhậm Sinh hơi sửng sốt, mới nhớ ra đây là mô phỏng trên mạng.

Thân thể hiện tại không phải của cậu, chỉ có thể sử dụng tinh thần lực, dưới tình huống như thế, còn chỗ nào mà sử dụng phép thuật nữa?

McCarthy đã đứng lên chuẩn bị, lúc đi qua còn không quên lẩm bẩm: “Ông trời phù hộ cho ta gặp được đối thủ thực lực thấp, ta dùng khoang thuyền thấp nhất, không giống họ dùng khoang thuyền cao cấp thực linh hoạt…”

Mắt thấy McCarthy đi rồi, Nhậm Sinh không chần chờ gì nữa, nhấc chân hướng người đó đi theo.

Ở thế giới này, có dự cảm, giác quan thứ 6 linh tinh thuyết pháp, Triệu Lăng Vũ trước kia có được dị năng ở phương diện này, mà ở Tu Chân giới, cũng có thuyết pháp kiểu như vậy.

Rất nhiều người tu chân đều cảm ứng được nguy hiểm với người thân cận của mình, bỗng dưng “giật mình” cũng rất để ý, Nhậm Sinh đương nhiên không ngoại lệ.

Hiện tại theo bản năng cậu lại muốn đi qua.

Nhậm Sinh đã xuống đài, mấy chữ trên đầu cũng được thu lại, cơ giáp thu gọn đứng lên, thoạt nhìn là một thiếu niên khoan khoái.

Ở Nhược Á đế quốc, vị thành niên theo pháp lý mà nói không thể tùy ý lộ tin tức, cho nên nhiều người biết tên cậu, biết cậu tham gia

thi đấu, nhưng video truyền ra ngoài đều làm mờ mặt cậu, người biết cậu chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Đối với chuyện này, lúc đầu Nhậm Sinh cũng khá bất mãn, mặt mình lại bị làm mờ thật khó coi, nhưng bây giờ lại thấy may mắn.

Nếu để những người này biết cậu chính là tuyển thủ Grinton vị thành niên dự thi kia, hẳn thái độ sẽ không nhiệt tình như bây giờ.

Không sai, chính là nhiệt tình.

Lúc Nhậm Sinh đi đến bên những người này, chỉ muốn chào hỏi, dò la tin tức, không ngờ thê tử McCarthy, Tonia thấy cậu xong lại vô cùng hiền lành, hữu hảo.

“Hài tử, ngươi cũng đến xem trận đấu sao?” Tonia hàn huyên cùng Nhậm Sinh một lát, cười tủm tỉm nhìn Nhậm Sinh, nàng rất thích hài tử, Đại oa trong mắt là hài tử, thiếu niên trước mắt này cũng giống hài tử.

Nhìn hai mắt đơn thuần của Nhậm Sinh, Tonia nhịn không được muốn tán gẫu vài câu.

“Đúng vậy.” Nhậm Sinh gật đầu, đương nhiên cũng phải xem trận đấu, thuận tiên nghiên cứu phương pháp của người khác một chút.

“Thật là một người hiếu học! Nào, có muốn ăn gì không? Ngoài hiện thực rất nhiều thực phẩm không thể ăn, nhưng mỗi lần lên mạng ta đều ăn rất nhiều.” Tonia đem một cái gì màu lam đưa tới trước mặt Nhậm Sinh: “Mau nếm thử, tuy hương vị kém hơn hiện thực

chính tông, nhưng cũng rất được.”

Nhậm Sinh nhìn một hồi, quả nhiên thấy rất nhiều thực phẩm như thịt nướng này kia, trong hiện thực vì có chứa hàm lượng độc tố dù không cao nhưng rất nhiều người sẽ không ăn, lưu hành trong không gian mô phỏng, nghe nói nữ nhân muốn giảm béo đều ăn ở trong này.

Nhậm Sinh cầm lên một khối, nói cảm ơn, làm bộ vô ý hỏi han: “Các ngươi là dân cư ở thủ đô tinh sao? Khu nào vậy?”

“Chúng ta ở khu 9.” Tonia cười hiền, internet quá mức chân thật, trừ một số vùng chuyên môn có thể nặc danh, địa phương khác đều dựa theo thực tế, nàng và McCarthy tuổi không còn nhỏ, nhiều người biết tới, cho nên địa chỉ không phải bí mật gì, cứ thế nói ra.

“Cách chỗ ta ở không xa.” Nhậm Sinh cười, khách sáo nói.

Nhược Á chia làm 10 khu, vài khu tương đối phồn hoa, khu Nhậm Sinh ở là khu 2, cách khu 9 đến cả nửa tinh cầu.

Chỉ là khoảng cách không gian ở tinh cầu, đối với nhân loại liên bang cũng chẳng là gì, ở Nhược Á càng khỏi nói, nếu muốn đi thì cứ việc đến thôi.

“Phải không?” Tonia nói, nhưng không mời, nhà nàng giờ có một tiểu oa nhi không hộ tịch, phải chú ý một chút.

Nhậm Sinh cũng để ý thấy phản ứng Tonia như vậy, vừa nói chuyện phiếm cùng nàng, vừa nhìn mấy người kia, không cách nào tìm

được người mà cậu có cảm giác đặc biệt.

Nhưng không sao, giờ cậu đã hạ quyết tâm sang khu 9 xem, biết đâu lại tìm được manh mối về Đại oa!

Nhậm Sinh hàn huyên một hồi xong, liền đến phiên McCarthy lên sân đấu, thấy trượng phu mình xuất hiện, Tonia rốt cuộc không để ý Nhậm Sinh nữa, hết sức chăm chú nhìn về phía giữa sân.

Hệ thống cung cấp cơ giáp, mới đầu là màu ngân bạch, nếu muốn đổi màu lại phải tốn thêm tiền.

Nhậm Sinh không quan trọng lắm, vẫn luôn dùng màu bạc, McCarthy cũng biết điều này, nhưng hắn không phải kẻ tiêu tiền ở chỗ như vậy, cho nên màu giống Nhậm Sinh như đúc, nhưng đối thủ của hắn không như vậy.

Cơ giáp có thể không đổi, nhưng nếu ra tiền, ngoại hình đương nhiên có thể khác. Đối thủ McCarthy không phải thay đổi một chút, mà là rất nhiều.

Cơ giáp hồng, hai bím tóc đen, biến lớn, thắt lưng cũng nổi bật.

Nếu là một nữ hài tử ăn diện, nhưng đây là một cơ giáp sắt thép a!

Mặc dù ngũ quan đầy đủ nhưng tự nhiên mọc thêm hai bím tóc như vậy, thêm cái eo thon nhỏ, thoạt nhìn xác thực quái dị, người này còn cố tình lả lơi, xoay thắt lưng cong mông.

McCarthy lên sân khấu đã bị đối thủ phủ đầu, ngay lúc đang khiếp sợ, đối thủ của hắn đã ra tay trước.

Hiển nhiên muốn dùng ngoại hình cơ giáp quái dị làm đối thủ phân tâm!

Cái cơ giáp quái dị này chuyên nghiệp hơn người cùng Nhậm Sinh đấu, nhưng xét thấy tình hình trong nước của Nhược Á… Nếu người này cùng đối chiến với Nhậm Sinh, nói không chừng cậu sẽ đập nát cái thứ quái đản này luôn.

“A!” Tonia thấy một màn như vậy, bụm miệng lo lắng.

Đại oa lần đầu thấy cảnh như vậy, trong lòng có chút hoảng hốt, dao động tinh thần nổi lên…

Nhậm Sinh lần đầu cảm giác được tinh thần lực dao động quen thuộc tới giờ, không biết đối phương ở nơi nào, hiện tại phát ra bên cạnh cậu!

Theo bản năng, Nhậm Sinh xoay qua thân thể bên cạnh, dùng ngôn ngữ liên bang: “Đại oa?”

=================

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi