CẠM BẪY NGỌT NGÀO CỦA TỔNG TÀI



Sắc mặt của Bạc Diễn Thần hoàn toàn tối sầm: “Các cậu đừng có mà quá đáng, đã nói rồi Đồng Đồng chỉ uống nửa ly thôi.”
“Aiya này chị dâu còn chưa nói nói ra, cậu gấp cái gì chứ.” Coco bỡn cợt nói: “Chị dâu, cho tiểu đệ này chút thể diện uống cạn nốt ly rượu này đi.”
Vừa rồi sau khi uống ly rượu đó xuống dạ dày Lê Hân Đồng đã đến giới hạn rồi.

Ly rượu này bất kể như thế nào cũng không thể uống nữa, nếu không thì một lát nữa trước mặt nhiều người say khướt thì khó coi lắm.
“Tôi thật sự không thể uống được nữa, tha cho tôi đi được không”
“Các cậu tha cho cô ấy đi, rượu của cô ấy để tôi uống thay.” Bạc Diễn Thần ấn ly rượu của Lê Hân Đồng xuống
“Cậu uống A Thần, cậu không tháy ngượng sao” Coco khinh thường nhìn anh ấy, “Ai mà không biết tửu lượng cao của cậu, cậu muốn uống rượu gian lận nên cố ý nói vậy đúng không?”
“A Thần, cậu muốn thương hoa tiếc ngọc cũng được.

Nhưng có một yêu cầu.”
“Nói” Bạc Diễn Thần chỉ nói một từ.

o

Cảnh Hạo Nhiên cười xấu xa với Bạc Diễn Thần, “Từ trước đến nay cậu với bọn tôi chưa bao giờ say, thật sự hiếu kỳ xem tửu lượng của cậu rốt cuộc là bao nhiêu, hôm nay đúng lúc mấy anh em đều ở đây, để khiến cậu bày ra át chủ bài, cũng để chuốc say cậu một lần.”
Lê Hân Đồng: Đây là tiết tấu rõ ràng
đang muốn chuốc say Bạc Diễn Thần sao?
Coco lập tức vỗ tay hùa theo: “Chủ kiến hay, tôi giơ hai tay tán thành.”
Bạc Cảnh Hiên: “Hoa Khánh, tán thành giơ tay.”
“Hả” cả mặt Cù Hoa Khánh hoang mang không biết gì, ngồi tại vị trí không nhúc nhích tí nào.
Coco trợn mắt với anh ta một cái: “Đừng để ý cậu ta, cậu ta đã uống nhiều rồi.

Coi như cậu ta đồng ý đi, Chị dâu phiếu này không bỏ cũng không sao, bọn tôi đã thắng rồi.

A Thần, mau chóng uống đi.”
Lê Hân Đồng: “…” sao mà lại đơn giản và thô lỗ như vậy, là ức hiếp bên họ ít người
sao.
“Làm gì có chuyện bỏ phiếu như vậy” Lê Hân Đồng bất mãn bĩu môi, “Bạn của tôi vẫn chưa đến nữa đợi cô ấy đến rồi bỏ phiếu cũng không muộn.”
“Người bạn đó của chị đến cũng vô ích thôi.


Việc bỏ phiếu này cần phải số lẻ mới cỏ thể phân ra thắng bại được, A Thần là người có liên quan không thể bỏ phiếu, hai người dù sao cũng là chữ thua.” Coco nói rõ ràng lành mạch.
Lê Hân Đồng:“…”
“Không phải là muốn mở mang với tửu lượng của tôi sao.” Bạc Diễn Thần nãy giờ vẫn không bày tỏ thái độ đột nhiên mở miệng: “Hôm nay tôi sẽ thỏa mãn lòng hiếu kì của mấy người các cậu.”
Ba đấu với một, như thế Bạc Diễn Thần không bị chuốc say mới thấy lạ.
“Ồng xã” Lê Hân Đồng ở dưới bàn kéo kéo góc áo của anh ấy, ra hiệu bảo anh ấy đừng đồng ý.
Bạc Diễn Thần cười nhẹ nhàng với cô ấy rồi lắc đầu, quau đầu lại nói với Coco, “Mang rượu đến đây”
Phục vụ đứng một bên lập tức đên quây rượu bên cạnh lấy rượu lại bị Coco gọi lại.
“Đợi đã” Coco cười đầy nham hiểm, rượu này nồng độ thấp, đối với Bạc Diễn Thần cậu mà nói giống như một loại thức uống thôi.”“
“Vậy cậu muốn sao đây?” Bạc Diễn Thần nghiến răng nghiến lợi nói.
“Đừng kích động như thế haha tôi có vài bình rượu nồng độ cao giấu kỹ, vẫn không nỡ uống uống, hôm nay đặc biệt lấy ra mời cậu uống.

Thế nào, anh em cậu có đủ thành ý chưa.” Coco khó khăn lắm mới bắt được cơ hội, làm sao chịu buông tha dễ dàng.
Lê Hân Đồng cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

Đã rượu nồng độ cao lại còn vài chai không thể uống hết được sẽ bị ngộ độc rượu mất.
Trời ơi, Coco này có phải đùa hơi quá rồi không.
Bạc Diễn Thần lại không chớp mắt lấy một cái, “Bớt nói nhảm đi có bao nhiêu cứ việc
lấy ra đây.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi