CĂM THÙ NHÀ GIÀU

Tuần mới bắt đầu. Mông và vú của Hứa Niên được bôi thuốc hàng ngày cũng không đau lắm.

Kỳ lạ là Giang Vệ Hành ở ngay bên cạnh mà hai ngày nay chẳng động vào cậu tí nào.

Không biết có phải bị chịch văng não rồi không mà cậu quên mất thứ ba phải đi thư viện tìm Tống Du Hoài (*).

(*) Nếu mọi người đã quên thì ở chương 1 có xuất hiện bạn nè, chính là đối tượng Hứa Niên crush.

Hứa Niên rối quá. Cậu không định nhắn tin cho Giang Vệ Hành mà hắn đối xử với mình cũng tốt, cứ im im mà thì cũng tiêng tiếc. Nhưng nếu nhắn thì chẳng biết nói gì với nhau cả. Cuối cùng Hứa Niên vẫn gửi tin nhắn “Có đó không”.

Nhưng mãi đến thứ sáu Giang Vệ Hành vẫn chưa trả lời. Hứa Niên hơi ủ rũ, như mình bị ảo tưởng vậy.

Buổi tối không tự học, ba người trong phòng ngủ đi về nhà, chỉ còn mình cậu.

Hứa Niên nghĩ ngợi mãi mới quyết định sang phòng ngủ bên cạnh ngó một phát. Cậu đứng ở cửa, gõ gõ. Cửa nhanh chóng mở ra, một cậu trai cao, gầy, đeo balo hình như định ra khỏi trưởng: “Hứa Niên à?”

Hứa Niên không nhớ người này lắm, hình như cùng đội bóng rổ với Giang Vệ Hành. Cậu hỏi: “Tôi tìm Giang Vệ Hành, cậu ta có ở đây không?”

Dương Xuyên nhìn Hứa Niên một chốc. Hắn ta biết Hứa Niên nói xấu Giang Vệ Hành nhiều lắm nên chắc chắn chẳng quý mến gì nhau rồi. Tuy rằng Giang Vệ Hành không nói gì Hứa Niên trước mặt mọi người nhưng Dương Xuyên cũng không thích kiểu chưa biết gì về người ta đã chửi ầm lên thế. Hắn ta lạnh lùng đáp: “Không có.” Sau đó đóng cửa bỏ đi.

Hứa Niên biết tại sao người ta lạnh lùng với mình thế, cậu muốn hỏi thêm nhưng chắc cũng không biết thêm được gì nên chỉ đành ủ rũ trở về phòng.

Đột nhiên Hứa Niên nghĩ đến Lý Giai Hạo. Hay là để cậu ta hỏi hộ Giang Vệ Hành đang ở đâu nhỉ?

“Haizz… thôi.” Hứa Niên lại bỏ điện thoại xuống.

Cậu nằm trên giường, đột nhiên nhớ lại tuần trước còn trải qua cuối tuần trên giường với nhau, ấy thế mà giờ đến cái bóng cũng chẳng thấy đâu…

Hứa Niên cũng hơi đa sầu đa cảm. Cậu nhớ lại từ đầu tới bây giờ sao mà thấy khó tin quá. Trước kia mình chẳng ưa Giang Vệ Hành tí nào mà bây giờ, mới có ở cạnh nhau hai ngày thôi mà đã nhớ thương người ta. Hay là tại nó bóc tem mình nhỉ?

Hồi trước, lúc tụ tập với nhau, mọi người rủ rê đi karaoke, Hứa Niên không chịu, phải để Trương Nhất Dương năn nỉ ỉ ôi mãi mới đi. Lúc ấy, mọi người chúc rượu nhau, Hứa Niên tham gia cũng bị chuốc không ít nhưng vẫn nhớ hình như Giang Vệ Hành nói đừng có chuốc nữa, không hay. Lại một lần khác mọi người đi leo núi, Hứa Niên yếu quá nên tụt lại phía sau, cũng lại là Giang Vệ Hành đi hỗ trợ…

Thật ra, nghĩ cho kỹ thì hình như Giang Vệ Hành cũng không có tệ như cậu đã nghĩ.

Nhưng – trí nhớ Hứa Niên đột nhiên tua nhanh đến hai ngày ấy như phim chiếu rạp, tạm dừng ở phân cảnh Giang Vệ Hành lấy áo mưa ra một cách chuyên nghiệp. Hứa Niên chắc chắn rằng Giang Vệ Hành chính là cao thủ tình một đêm!

Làm phát một không có phát hai, một chân xuống giường là ngay lập tức trở mặt! Đúng là bọn nhà giàu chẳng tốt đẹp gì!

Càng nghĩ sao mà càng thấy đúng quá. Hứa Niên thấy mình bị lừa cả người cả tình, tủi thân chui vào chăn khóc.

Mà tên đàn ông “rút chim trở mặt” Giang Vệ Hành mới thoát khỏi cửa nhà đã tốc biến đến ký túc xá.

Hắn vịn cửa, thở hổn hển, gõ: “Hứa Niên ơi?”

Không ai đáp. Giang Vệ Hành đẩy một phát, cửa không khóa. Hắn đi vào: “Hứa Niên?”

Lúc đầu nghe giọng Giang Vệ Hành, Hứa Niên còn tưởng mình bị áo giác, không ngờ rằng Giang Vệ Hành thật sự đã xuất hiện rồi.

Hứa Niên rối bời, chui tịt vào trong chăn, không dám ho he gì chỉ sợ Giang Vệ Hành nhìn thấy mình khóc thê thảm quá.

Nhưng sự thật chứng minh rằng, chui vào trong chăn chẳng có tác dụng gì chỉ tổ mồ hôi đầy người.

Giang Vệ Hành liếc mắt đã thấy khe hở trên đống chăn trên giường Hứa Niên, không cần đoán cũng biết người đang nằm trên giường. Hắn ôm lấy người trong chăn: “Bé ngoan, tôi về rồi đây.”

Thấy Giang Vệ Hành gọi mình là “bé ngoan”, cảm giác quen thuộc lại xuất hiện trong lòng, Hứa Niên không nhịn được nữa mà nức nở trong chăn. Giang Vệ Hành nghe thấy cậu khóc, hơi kích động, xốc chăn lên, hỏi: “Sao lại khóc rồi?”

Hứa Niên bị Giang Vệ Hành kéo chăn ra, trên mặt toàn là nước mắt, giọt to giọt bé rơi tí tách, trên người lại toàn mồ hôi.

Hứa Niên vừa thấy hắn, khóc to hơn. Khóe mắt đỏ hết cả, ngập nước, mũi cũng ửng đỏ. Giang Vệ Hành nhìn mà thấy sao đau lòng quá, ôm Hứa Niên thật chặt, muốn hôn cậu. Hứa Niên vừa nghĩ rằng Giang Vệ Hành có khả năng là fuckboy thế là lại giãy dụa: “Thôi… Tránh ra đi, tránh ra…”

Giang Vệ Hành thầm nghĩ chắc là tại cuối tuần không liên lạc với Hứa Niên nên bị dỗi, hắn đè lại người trong lòng, dịu dàng mà giải thích nguyên nhân mấy hôm không liên lạc: “Bé ngoan, tôi xin phép về nhà rồi bị cấm túc, di động bị thu hôm nãy cũng mới được trả.”

Hứa Niên nín, hai mắt ngập nước nhìn Giang Vệ Hành: “Thật à?”

Giang Vệ Hành thề: “Thật luôn.” Hắn đưa tay lau đi nước mắt còn vương trên má cậu rồi hôn lên: “Tôi cũng không định đùa giỡn với cậu.”

Hứa Niên giật mình, ngẩn ngơ để kệ cho Giang Vệ Hành làm gì thì làm. Đầu óc cậu hơi chậm, lâu sau mới hỏi: “Sao cậu lại bị cấm túc, lại còn bị thu điện thoại.”

Bỗng dưng Hứa Niên nhìn thấy trên trán Giang Vệ Hành bị băng bó, cậu hỏi thăm: “Sao lại bị thương thế này?”

Cậu từ từ vẽ ra khung cảnh tranh đoạt quyền thế thâm độc, hiểm ác trong những gia đình phú quý, hẳn là Giang Vệ Hành đã bị cuốn vào trận phong ba này rồi bị bậc cha chú ác độc hãm hại hòng cướp lấy cổ phần công ty…

Giang Vệ Hành sờ băng gạc trên trán, cười: “Bị bố đánh, vết thương nhỏ thôi, không đau lắm.”

Hứa Niên nghĩ lung ta lung tung cuối cùng sai bét, cậu “a” lên một tiếng: “Hay cậu làm gì sai rồi?”

Giang Vệ Hành ôm lấy Hứa Niên: “Không sai.” Thích cậu nào có phải sai lầm.

Giang Vệ Hành hôn đầu mũi đỏ rực của Hứa Niên, chuyển hướng câu chuyện: “Nhớ tôi không?”

Hứa Niên nín rồi mới thấy ngượng. Cậu quay đầu đi, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Không thèm nhớ…”

Hứa Niên nghĩ gì trong lòng Giang Vệ Hành đọc được hết cả trên mặt cậu. Hắn hôn tai Hứa Niên: “Tắm không? Tắm với tôi?”

Tai Hứa Niên đỏ lên với tốc độ mắt thường thấy được. Sau đó Giang Vệ Hành thấy Hứa Niên rúc vào lòng mình, xấu hổ mà gật đầu.

Em trai Giang Vệ Hành lại nhảy dựng lên, tí thì chọc trời. Hai người nhanh chóng trèo xuống giường. Giang Vệ Hành bế Hứa Niên: “Người còn đau không?”

“Không đau.” Hứa Niên xấu hổ lắc đầu.

Giang Vệ Hành nghe vậy thì đã cương cứng hoàn toàn. Hắn hôn lên góc mặt nghiêng của Hứa Niên: “Bé ngoan vào tắm trước đi tôi đi lấy quần áo.”

Hứa Niên ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt trong veo nhìn hắn: “Nhanh lên nhé…”

Giang Vệ Hành vừa thấy ánh nhìn kia thì đã đoán được kết cục “lao lực mà chết” của mình. Mà thôi, chết dưới thân Hứa Niên thì được.

Giang Vệ Hành về phòng, thay dép, mang quần áo đến nhà vệ sinh phòng bên. Hắn gõ cửa, phát hiện ra thế mà cửa không khóa. Lúc mở ra thì thấy một cảnh suýt thì làm cho máu mũi của hắn chảy ròng ròng…

Dưới ánh đèn sáng ngời, Hứa Niên trần trụi mà dựa vào bồn rửa, mông hướng ra ngoài, một tay tách cánh mông ra, ba ngón tay bên kia đã cắm vào phá sau.

Cảnh đầy nhục dục như vậy quá kích thích đối với Giang Vệ Hành. Hắn dừng lại một giây mới kịp phản ứng lại mà khóa cửa vào.

“Bé ngoan đang mở rộng đấy à?” Giang Vệ Hành lại gần Hứa Niên, các tế bào của hắn đều gào thét lên phải mạnh mẽ mà đâm chọc người trước mắt này.

Hứa Niên không có kinh nghiệm, chỉ có thể dùng dịch âm đ*o làm trơn cửa sau. Cậu đưa ba ngón tay vào mà chẳng thấy khoái cảm gì. Vừa thấy Giang Vệ Hành tiến vào, cậu đã lên tiếng xin giúp đỡ: “Khó chịu quá, giúp tôi với…”

Cảm xúc Giang Vệ Hành sục sôi, cúi xuống hôn Giang Vệ Hành. Hai bờ môi gắn bó. Giang Vệ Hành từ từ rút ba ngón tay ở cửa sau của Hứa Niên ra mà thay vào đó là ba ngón tay của mình. Ngón tay của Giang Vệ Hành so với Hứa Niên thì to hơn, dài hơn. Cơ vòng hậu môn bị căng ra, Hứa Niên kêu lên nhưng âm thanh đã bị Giang Vệ Hành nuốt cả vào trong bụng.

Ba ngón tay càn quấy trong hậu môn, các đốt ngón tay ma sát lên niêm mạc, chạm vào một nơi nhô lên. Khoái cảm chợt ập tới như thủy triều, tiếng rên rỉ của Hứa Niên trào ra: “A… ưm… sướng…”

Giang Vệ Hành liếm liếm chiếc cổ thon dài, mút ra mấy vết ô mai, lại nhét thêm một ngón tay vào nơi cửa hậu. Hứa Niên thấy trướng quá nhưng khoái cảm thì vẫn còn. Âm hộ chảy dịch ròng ròng. Một tay Hứa Niên bám vào bồn rửa, một tay ôm cổ Giang Vệ Hành, hứng tình kêu lên: “A… Trướng quá..”

Giang Vệ Hành đưa tay còn lại bấm vào âm vật của Hứa Niên. Cơ thể cậu run lên như có dòng điẹn chạy toàn thân, dịch âm đ*o lại càng chảy nhiều hơn.

Giang Vệ Hành nhét cả hai tay vào hai lỗ, cần cù chăm chỉ mà mở rộng chó người ta. Hứa Niên bị đâm chọc đến mức kêu lên nức nở: “A a… Bị căm thế này… không, không chịu được đâu…”

Cả hai nơi đều đã được chuẩn bị xong xuôi. Âm hộ lênh láng nước mà hậu môn cũng đã mở cửa. Giang Vệ Hành cởi quần giải phóng cho “quái thú” nhà mình, gân xanh nổi lên, cạ cạ vào chiếc mông màu mỡ của Hứa Niên: “Bé ngoan muốn ăn miệng nào trước.”

Khuôn mặt Hứa Niên đã đỏ bừng cả lên. Cậu quay lại nhìn Giang Vệ Hành, đôi mắt ngập nước: “Chỗ nào cũng ngứa ý, muốn cả…”

“Cưng lại tham quá cơ.” Giang Vệ Hành cười, đỡ dương v*t cọ cọ ở cả hai lỗ. Môi âm hộ đã bị mở ra, ý đồ hút quy đầu vào nhưng “quái thú” nọ cứ như trêu ngươi, lại chạy đến chỗ hậu môn. Hậu môn hé mở, định ăn nó vào, Giang Vệ Hành lại trượt dương v*t xuống chọc vào môi âm hộ.

Hứa Niên vẫn chưa ăn được “quái thú”, thấy Giang Vệ Hành như trêu ngươi mình, tủi thân, lại khóc lên: “Vào đi… Tôi muốn rồi…”

Giang Vệ Hành liếm vành tai cậu, người dưới vẫn chậm chạp mà cọ mông: “Bé ngoan muốn gì thì cứ nói, nói ra là tôi cho mà.”

Hứa Niên bị dương v*t nóng bỏng cọ cho bừng bừng cả người. Cậu xấu hổ, nghiêm nghị nói: “Tôi muốn… muốn siêu gậy của cậu…” Cậu nũng nịu mà lắc mông với Giang Vệ Hành: “Mau vào đi thôi…”

Mẹ, thế này đéo ai chịu được?!

“Đệt.” Giang Vệ Hành nghiến răng nghiến lợi chửi thề, đặt quy đầu ở cửa sau rồi cắm thẳng vào.

“A a…” Hứa Niên không nhịn được mà hét lên thất thanh. Quy đầu to lớn ma sát từng điểm nhạy cảm của cậu, xuyên qua các nếp gấp, đâm thẳng vào nơi sâu nhất.

“Hừ…” dương v*t của Giang Vệ Hành chôn trong hậu môn ấm áp, được các nếp thịt mấp máy như mát xa, sướng đến tê dại cả da đầu.

Vì không phải lần đầu tiên, lại được chuẩn bị cẩn thận nên hậu môn của Hứa Niên không bị thương nhưng vẫn chưa quen thân với kích thước của Giang Vệ Hành lắm, ống hậu môn vẫn co rút ý đồ tống kẻ xâm nhập ra ben ngoài.

Giang Vệ Hành phải nhịn sự sung sướng lại, chờ Hứa Niên quen rồi mới bắt đầu từ từ mà đâm chọc. Hứa Niên thấy chưa đủ, vẫn ngứa. Ngón tay cậu bám chặt lên bồn rửa mặt, kêu rên theo nhịp nắc của Giang Vệ Hành: “A.. ưm… a…”

Từ từ thì lớp cơ hậu môn cũng thả lỏng sau khi được mở rộng, nuốt trọn vẹn dương v*t to lớn. Eo Giang Vệ Hành bắt đầu tăng tốc, Hứa Niên bị đâm đến nhũn chân: “Ư… ưm… nhanh quá….”

Giang Vệ Hành không nhìn dược vẻ mặt của Hứa Niên, hắn lật người cậu lại, dương v*t xoay một vòng đè lên các điểm nhạy cảm, Hứa Niên hét lên như bị diện giật: “A!!”

Giang Vệ Hành cúi người hôn lên môi cậu, nuốt những tiếng rên rỉ vì sung sướng vào bụng. Đôi lưỡi quấn quý, tiếng “chậc chậc” vang lên trong không gian nhỏ hẹp.

Giang Vệ Hành đẩy nhanh tốc độ, dương v*t mạnh mẽ đâm chọc chính xác vào điểm G của Hứa Niên. Khoái cảm ập tới như gió lốc, quá mãnh liệt. Hứa Niên há miệng, rên rỉ, nước bọt tràn ra khỏi khóe mệng bị Giang Vệ Hành liếm sạch sẽ.

“Gọi tôi nào.” Giang Vệ Hành điên cuồng công kích vào những điểm G của người ta, Hứa Niên đê mê, nước mắt lăn dài trên gò má bị Giang Vệ Hành liếm đi: “Cưng ơi, gọi tôi.”

Eo Hứa Niên bị tay Giang Vệ Hành giữ chặt, nửa mông cậu ghé lên bệ đá, ngửa người dựa vào chiếc gương đằng sau. Nơi thân dưới, dương v*t bé bỏng cương cứng vung vẩy theo nhịp nắc của Giang Vệ Hành. Cậu ôm lấy cổ hắn, thất thanh gọi: “A a… Giang Vệ Hành… Giang… Vệ Hành…”

Tiếng kêu của cậu khiến Giang Vệ Hành càng kích động, đỡ chân cậu vòng qua eo mình. Cậu bị Giang Vệ Hành làm tới mê sảng: “A a… nhanh quá… a ưm…”

Âm hộ của Hứa Niên như nguồn nước không khô cạn, chảy xuống dưới cửa sau, dính lên nơi hai người kết hợp. dương v*t dính dịch âm đ*o mà ra vào, quy đầu to lớn phá vỡ các nếp thịt mềm mại. Hứa Niên thích đến mức ngửa đầu ra sau, đập vào gương rên rỉ.

Giang Vệ Hành giơ tay đỡ lấy gáy cậu, bế xuống khỏi bệ đá. Hai chân Hứa Niên tự đồng siết lấy eo Giang Vệ Hành. Trọng tâm của hai người dồn lên nơi đang kết hợp. Giang Vệ Hành nắm eo người ta, ra vào biên độ nhỏ nhưng lực lại mạnh đến nỗi như thể muốn phá tan ống hậu môn, chọc thủng nội tạng của cậu. Hứa Niên bị cảm giác chơi vơi này khiến cho phát điên, cậu ôm chặt cổ Giang Vệ Hành: “A a… a…”

“Bé ngoan, tự chơi vú cho tôi xem nào.” Giang Vệ Hành liếm liếm bộ ngực trắng trẻo. Hứa Niên ngứa ngáy, tay cũng giơ lên nắm lấy hai đầu v*, tự chơi.

Hai đầu v* Hứa Niên ngay tầm mắt của Giang Vệ Hành. Đôi bàn tay mảnh khảnh vân vê đầu nhũ khiến chúng sưng đỏ, cứng như đá. Giang Vệ Hành nhìn không chớp mắt, chỉ hận không thể lại giơ tay mà chơi đôi vú đó.

Hứa Niên tự cấp tự túc, không ngờ rằng tự chơi núm vú của mình cũng sướng như vậy. Đôi bàn tay, cậu xoa bóp hai vú, ngửa cổ rên rỉ: “A… Sướng… Ưm…”

Giang Vệ Hành há miệng cắn mạnh lên đầu nhũ đã sưng to, cứng kia, hàm răng răng nhay cắn khiến Hứa Niên lại rên lên dâm đãng: “A a… nhẹ.. nhẹ thôi…”

Hứa Niên ôm lấy đầu Giang Vệ Hành để hắn có thể mút vào sâu hơn, mạnh hơn. Cậu nhìn miếng gạc trắng trên đầu Giang Vệ Hành, đột nhiên cúi đầu hôn lên.

Nụ hôn rất nhẹ nhưng Giang Vệ Hành đã cảm nhận được rồi. Hắn dừng lại một giây rồi lại liếm mút mạnh mẽ hơn. Khoái cảm từ đàu ngực lan tỏa tới tứ chi. Hứa Niên đột nhiên xuất tinh, phun đầy bụng Giang Vệ Hành. Cậu kêu lên thất thanh: “A a…”

Cánh tay mềm nhũn khoác lên vai Giang Vệ Hành, cằm gác lên đầu hắn: “A.. bắn rồi…”

“Lần nào cưng cũng bắn bất ngờ quá đấy.” Giang Vệ Hành cười, cắn lên vú bên kia. Hứa Niên thẹn quá hóa giận vỗ lưng hắn nhưng làm gì còn sức đâu.

Giang Vệ Hành rút dương v*t từ hậu môn ra. Cửa sau đã bị làm tới sưng đỏ, dịch thể bên trong không có “chốt” cũng từ từ mà chảy ra, đầy sắc tình.

Âm hộ Hứa Niên vẫn chảy nước, hậu môn nhận được bao nhiêu khoái cảm thì âm hộ trống rỗng bấy nhiêu, nước noi lênh láng chảy cả xuống đất.

Quy đầu to lớn ma sát môi âm hộ, thỉnh thoảng lại cọ vào âm vật sưng đỏ Hứa Niên lại rên lên như mèo con. Hắn đỡ lấy dương v*t, từ từ mà cắm quy đầu vào âm đ*o mềm mại.

Hứa Niên hơi nhún xuống nuốt dương v*t vào. Cuối cùng cũng đỡ ngứa, cậu ôm lấy cổ Giang Vệ Hành, khó chịu mà vặn mình: “Di chuyển…”

Giang Vệ Hành thấy hôm nay Hứa Niên chủ động quá, sao mà hắn có thể chịu được đây. Hắn ngẩng đầu tìm đôi môi cậu, mút vào, người dưới nương vào dịch trơn mà ma sát âm đ*o.

“A… ưm… ư…” Nếp gấp âm đ*o bị Giang Vệ Hành kéo căng, quy đầu ngắm chuẩn vào điểm nhạy cảm mà đâm khiến cả con đường trở nên mềm mại. Hứa Niên rên rie quyến rũ, dương v*t cậu lại dựng lên, lay động. âm đ*o co rút, một lượng lớn thể dịch lại trào ra, tràn cả vào trong lỗ sáo của dương v*t Giang Vệ Hành. âm đ*o mút chặt lấy dương v*t khiến Giang Vệ Hành suýt thì bắn. Hắn nắn bóp mông Hứa Niên như trừng phạt, mạnh mẽ mà ra vào nơi âm hộ béo mập. Hứa Niên đột nhiên ôm chặt lấy lưng Giang Vệ Hành, kêu “A” một tiếng, chân run lên, ngón chân cuộn lại. Cậu lại bị chịch bắn.

Nhưng Giang Vệ Hành còn chưa bắn. Hắn rút dương v*t ra, dịch âm đ*o tràn trề tưới lên dương v*t, ướt đẫm. Giang Vệ Hành lại cắm dương v*t vào hậu môn, đâm chọc.

Khi âm hộ bị chơi, hậu môn Hứa Niên lại trống vắng lạ. Giờ được lấp đầy, cậu lại rên rỉ, đầy quyến rũ. Đường sau vừa bị chơi lại ngoan ngoãn mà bao lấy “quái thú”. Hứa Niên đê mê, sung sướng: “Ư… Lại vào rồi… Căng quá…”

Giang Vệ Hành vẫn ôm lấy Hứa Niên, nắm eo cậu mà nắc khiến dương v*t nhỏ của cậu lại tỉnh dậy. Hứa Niên rên rỉ, dính vào Giang Vệ Hành, toàn thân ẩm ướt.

“A a… Nhanh quá…” Hứa Niên cúi đầu đòi hôn, Giang Vệ Hành hôn cậu. Hai người hôn nhau cháy bỏng. Eo Giang Vệ Hành vẫn vào ra liên tục, khoái cảm tầng tầng lớp lớp kéo đến khiến sự chú ý của Hứa Niên chỉ còn có thể tập trung nơi cửa sau.

dương v*t vào quá sâu khiến mỗi lần đâm vào bụng cậu đều tê dại. Đột nhiên cảm giác buồn tiểu đánh úp khiến Hứa Niên đang đê mê tỉnh lại, ôm lấy Giang Vệ Hành đang cần cù cày cấy mà kêu lên: “A… Tôi buồn tiểu… A ư.. Dừng, dừng lại…”

Giang Vệ Hành sắp lên đỉnh, những lời đó của Hứa Niên đối với hắn chỉ như thuốc kích thích. Giang Vệ Hành ghì lấy cậu, mạnh mẽ mà đâm vào, quy đầu chọc vào nơi sâu nhất, va chạm. Giọng hắn khàn khàn như có ma lực: “Cưng cứ tiểu đi, tôi không chê.”

Tốc độ của dương v*t như điên rồi. Hứa Niên bị cảm giác buồn tiểu và khoái cảm làm cho nước mắt chảy dài. dương v*t nảy lên, Giang Vệ Hành bắn bên trong ống hậu môn. Chất lỏng nóng bỏng cọ rửa niêm mạc. Ngay sau đó, dương v*t nhỏ của Hứa Niên như bị kích thích, bắn ra một dòng chất lỏng, tí tách phun lên người Giang Vệ Hành. Sự xấu hổ và khoái cảm khiến Hứa Niên dường như sắp ngất đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi