CẨM THƯỢNG THIÊM HOA

Vì để có thể sau này ôm đùi dựa dẫm Trang Cẩm Ngôn cho thật tốt, Hoa Phẩm Tố luôn bận rộn suốt hơn một tháng nay, chờ đến khi Trang Cẩm Ngôn lên máy bay đi mất, Hoa Phẩm Tố ở không rãnh rỗi lại đột nhiên cảm thấy nhàm chán, dường như đánh mất một thứ gì đó trong lòng, giống như ức chế muốn làm một việc gì đó, tinh thần thoáng một cái uể oải, cả người bắt đầu có cảm giác lúng túng. Cũng may là nửa tháng sau đã bắt đầu nhập học, Hoa Phẩm Tố cũng mau chóng vực lại tinh thần sau khi quay về trường học một lần nữa, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào danh hiệu đứng nhất toàn trường.

Sau khi khai giảng một tuần, Hoa Phẩm Tố nhận được phong thư qua bưu điện của Trang Cẩm Ngôn gửi về từ Mĩ, trong thư báo bình an, cũng nói cho Hoa Phẩm Tố biết, hiện tại anh đã tạm thời sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, bởi vì chỗ ở chỉ là tạm thời, cho nên Hoa Phẩm Tố không cần gấp gáp hồi âm, chờ khi anh dàn xếp mọi thứ đây vào đấy sẽ tiếp tục viết thư cho cậu sau.

Hoa Phẩm Tố cầm bức thư Thang Cẩm Ngôn gửi lật đi lật lại đến mấy lần, lại bắt đầu ghen tị với chữ viết như rồng bay phượng múa của anh. Bây giờ thành tích của Hoa Phẩm Tố có thể được nâng cao, nhưng chữ của cậu lại không có cách nào luyện thật đẹp được, cơ thể vốn là của Hoa Phẩm Tố ẻo lả, linh hồn lại là của Trương Kiên Tuấn, tính cách thói quen đều là đặc trưng của Trương Kiên Tuấn, đương nhiên chữ viết cũng là của Trương Kiên Tuấn, xem ra chữ viết Trương Kiên Tuấn chỉ có thể móc nối để tưởng tượng ra, nếu giống như Trang Cẩm Ngôn viết mây bay nước chảy lưu loát sinh động thì thật là tốt, Hoa Phẩm Tố chỉ cảm thấy giống như chiếu lên trên bảng luyện chữ mẫu của cậu. Đương nhiên không phải Trương Kiên Tuấn kiếp trước không có luyện chữ, lúc trước cậu cũng từng theo trào lưu với bạn cùng lớp cùng nhau mua bảng chữ mẫu Trung Hoa, chỉ là khi phải đối mặt với một đống giấy luyện chữ mẫu Trung Hoa thì đối với cậu mà nói, như là tiêu tiền mua tội, cái chuyện nhàn hạ thoải mái ngồi nắn nót luyện chữ còn không bằng chạy đi chơi cho đã hoặc giúp người lớn làm thêm được ít việc nhà còn tốt hơn nhiều, cũng bởi vì Trương Kiên Tuấn kiếp trước không có phát triển tư tưởng tiến thủ như vậy, làm hại Hoa Phẩm Tố đời này luyện chữ cũng chẳng luyện ra làm sao, bởi vì chữ viết của Trương Kiên Tuấn đã đóng khung trong đầu của Hoa Phẩm Tố, muốn thay đổi cũng chẳng được.

Có lẽ bố của Mã Hâm đã nhờ vả đến thấy chủ nhiệm giúp đỡ, hai năm học cuối của trung học cơ sở, Mã Hâm luôn là bạn cùng bàn từ trước đến nay của Hoa Phẩm Tố, bởi vì Mã Hâm hứng thú với thám thính các loại tin tức nho nhỏ, cho đến khi khiến thành tích trong khối lỡ dở.

Nhưng bị phần tử cuồng nhiệt học tập là Hoa Phẩm Tố ảnh hưởng, thành tích tăng lên từng bậc. Năm học thứ hai có một chuyện xảy ra khiến Hoa Phẩm Tố hài lòng cực kỳ, đó là cơ thể Hoa Phẩm Tố bắt đầu phát triển, nói cách khác, Hoa Phẩm Tố bắt đầu dậy thì.

Bố Hoa cao mới có 168cm, mà mẹ Hoa lại càng thấp, chỉ cao có 156cm, tuy rằng Hoa Phẩm Phác cao đến 164cm, trong đám nữ sinh trung học thì cũng tính là cao gầy, nhưng Hoa Phẩm Tố lại tương đối lo lắng vấn đề di truyền từ bố mẹ, lỡ như vóc dáng bản thân chỉ cao dưới mét bảy, vì cơ thể bản thân chẳng phát triển được thêm chút gì, Hoa Phẩm Tố vắt óc nghĩ ra mọi cách, chẳng những kiên trì uống sữa mỗi ngày, còn luyện đu xà đơn ở sân thể d*c trong trường mỗi ngày, nghe nói đu xà đơn có thể kéo giãn khung xương, có thể làm cho vóc dáng cơ thể phát triển chiều cao. Sau khi khai giảng năm hai, Hoa Phẩm Tố phát hiện quần áo của mình càng ngày càng ngắn, thật sự là mứng muốn rơi nước mắt, tâm trạng lo lắng cuối cùng cũng thả lỏng được một chút, rốt cuộc cũng sẽ không trở thành Hoa đại lang.

Vào năm 1998, việc buôn bán cua của nhà họ Hoa rất thuận lợi, lợi nhuận của mùa cua này đúng như kỳ vọng của bố Hoa, buôn bán lời hơn hai triệu, mà trong kỳ thi cuối cùng năm hai của Hoa Phẩm Tố, toại nguyện leo lên hạng nhất trong, thành tích này khiến bố Hoa vui mừng đến nỗi mua hết bảy tám ngàn pháo hoa, đốt tưng bừng khói lửa trong đêm giao thừa, hơn nữa còn sắm cả một bộ máy tính mới toanh cho con trai.

Máy tính ở năm 1998 là loại màn hình CRT mặt cong to lớn, bộ nhớ chỉ 64 MB, chỉ có thể truy cập internet dial-up, chẳng những tốc độ mạng chậm như ốc sên, phí lên mạng tám đô mỗi tiếng cũng khiến người ta sợ đến kinh hồn bạt vía, lúc đó rất nhiều người chỉ dám truy cập khoảng bảy tám trang rồi tắt mất để tiết kiệm chi phí. So với thế hệ máy tính có màn hình LCD trong tương lai, có thể nói cái loại máy tính này đúng là một “thằng ngốc to xác”, nhìn thấy những thứ mang ý nghĩa lịch sử to lớn như thế này, Hoa Phẩm Tố cũng chẳng thèm quan tâm đến đống đồ cổ mang tầm vóc lịch sữ này, nhưng cũng phải bỏ hơn cả vạn tệ mới mua được nó. Niềm vui lớn nhất của Hoa Phẩm Tố đối với thứ lỗi thời này chỉ là trò nhập vai trong Red Alert, điên cuồng lấy xe khai thác quặng, kiếm tiền xây tháp phủ kín bản đồ.

Hoa Phẩm Tố lưu loát sử dụng cái loại internet cũ rích này, tuy rằng cảm thấy đây chỉ là đống đồ cổ lỗ sỉ, nhưng đống đồ cổ này lại là phương tiện liên lạch hữu ích giữa Hoa Phẩm Tố và Trang Cẩm Ngôn.

Sau khi Trang Cẩm Ngôn sang Mĩ nhập học đại học ở New York, chuyển nhà đến vài lần, mãi đến trước khi Giáng Sinh, mới thuê nhà trọ chung với một người nghiên cứu sinh tiến sĩ, xem như là ổn định. Trước khi định cư cố định một chỗ, đều là Trang Cẩm Ngôn viết thư cho Hoa Phẩm Tố, địa chỉ của Trang Cẩm Ngôn không cố định mà Hoa Phẩm Tố chẳng có cách nào để hồi âm, đành phải dùng internet đăng ký một cái email để giữ liên lạc với Trang Cẩm Ngôn.

Quán net thời đó không quá phổ biến, còn là một thứ rất mới mẻ, đa số đều là màu đen, dù sao người đầu tư sáu, bảy vạn để mua mấy chiếc máy tính thấp lùn rồi kết nối internet không nhiều lắm, chẳng có ai có tiềm năng kinh tế với tinh thần tiên phong như thế cả, nhưng trước đây rất nhiều phòng chơi game được nâng cấp lên thành quán net, mọi người vẫn hay thấy một đám học sinh bu quanh một chiếc máy tính trong quán net hô to gọi nhỏ cái trò Red Alert, rành rẽ lên mạng không được mấy người vì khi đó lên mạng chính là một việc rất cao cấp. Hoa Phẩm Tố vì muốn gửi email cho Trang Cẩm Ngôn, thường phải chạy lòng vòng nửa tiếng mới tìm được một quán net, bây giờ có được cái máy tính lỗi thời này, cách thức liên lạc giữa hai người tiện lợi hơn rất nhiều, Trang Cẩm Ngôn cũng không cần dùng cái cách viết thư nguyên thủy kia để liên lạc.

Buổi tối giao thừa đốt pháo hoa, hai bố con bố Hoa và Hoa Phẩm Tố phóng suốt một tiếng mới xong, hai bố con vác cả người đầy mùi lưu huỳnh trở về nhà, trên TV đang chiếu màn liên hoan tết âm lịch, thầy giáo Triệu còn đang đếm ngược thì Hoa Phẩm Tố đã nhanh như chớp chạy về phòng mình mở máy tính, quả nhiên, tin nhắn Trang Cẩm Ngôn gửi trong hộp thư lóe ra, ngoại từ ngày lễ tết Trang Cẩm Ngôn sẽ luôn gửi tin nhắn từ nước ngoài cho Hoa Phẩm Tố, lúc khác cứ mỗi bốn năm ngày lại có một tin nhắn kể vài việc vặt trong cuộc sống của anh.

Tin nhắn chúc mừng của Trang Cẩm Ngôn rất đơn giản, chỉ có một câu ngắn ngủn: Hoa Phẩm Tố! Năm mới vui vẻ!

Hoa Phẩm Tố không chê câu chúc ngắn gọn vài chữ của Trang Cẩm Ngôn, viết nhiều viết thiếu không sao cả, chỉ gửi tin nhắn email này cho cậu, rõ ràng nói lên coi trọng và tấm lòng mà Trang Cẩm Ngôn dành cho cậu rồi.

Hoa Phẩm Tố khẳng định Trang Cẩm Ngôn đang ở bên kia địa cầu chờ hồi âm, vội vàng đánh ra mấy chữ: Cẩm Ngôn! Năm mới của anh cũng phải thật hạnh phúc!

Trang Cẩm Ngôn đợi được hồi âm của Hoa Phẩm Tố, khóe miệng nhếch lên, thật là thiên sứ trong lòng anh, biết anh phải đối diện với cảm giác nhìn người thân sum họp trong những ngày lễ tết như thế này, cũng sẽ muốn anh được cảm thấy hạnh phúc.

Trang Cẩm Ngôn mới tới đại học Buffalo thì chưa quen được cuộc sống nơi đây, lúc mới đầu còn thuê chung nhà với một đôi tình nhân đang yêu là đồng hương với mình, cứ nghĩ rằng đều là đồng hương thì cũng có thể giúp đỡ chăm sóc lẫn nhau trong lúc khó khăn, không ngờ chỉ một tháng sau, chẳng những anh phát hiện đôi tình nhân này gian lận tiền điện khi chia ra, ngay cả tiền điện thoại cũng gian lận nốt, người thân trong nước của Trang Cẩm Ngôn đã chẳng còn liên lạc, cũng chỉ viết thư gửi bưu điện liên lạc với Hoa Phẩm Tố, rất ít khi sử dụng điện thoại, lúc chia tiền điện thoại với đôi tình nhân kia, Trang Cẩm Ngôn phải trả hơn phân nửa tiền phí. Trang Cẩm Ngôn cầm hóa đơn chi phí từ chối ngay tại chỗ, không chút lưu tình vạch trần đôi tình nhân tham lam này, sau khi vạch mặt, Trang Cẩm Ngôn dọn đến chỗ ở mới ngay ngày hôm sau. Sau đó Trang Cẩm Ngôn đã thuê chung nhà với một sinh viên du học người Mỹ Latinh, lại phải chuyển nhà hai lần vì chịu không nổi cái cách sống náo nhiệt về đêm của cậu sinh viên Mỹ Latinh này, mãi đến khi anh dọn tới ở chung với Chavin, lúc này mới ổn định lại.

Chavin năm nay 22 tuổi, là con lai Trung-Anh có tính cách phóng khoáng, sống chung với Trang Cẩm Ngôn rất hòa hợp, hai người cùng thuê một chỗ không quá xa trường học, đến lúc này, Trang Cẩm Ngôn mới xem anh đã vượt qua thời kì khó khăn nhất khi du học ở Mĩ, chính là cái thời phải xoay đủ bề theo lời nhóm du học sinh từ Trung Quốc nói.

Đại học Buffalo ngay gần thác Niagara, chịu ảnh hưởng từ vùng phụ cận hồ Elie và hồ Ontario, sáu tháng trong năm đều có tuyết rơi, Trang Cẩm Ngôn học hành rất khắc khổ, ban ngày đi học, buổi tối làm thêm, bởi vì buổi tối ở Buffalo rất lạnh, Trang Cẩm Ngôn không thể không trích tiền mua một chiếc xe cũ hơn một ngàn đô để thay cho đi bộ, Hoa Phẩm Tố đưa cho Trang Cẩm Ngôn năm ngàn đô, thật sự giúp anh trang trải rất nhiều, ít nhất khi Trang Cẩm Ngôn mới tới nơi đây cũng không giống các du học sinh Trung Quốc khác, kinh tế túng quẫn vô cùng khó khăn khiến bọn họ phải đi làm thêm duy trì cuộc sống.

Trang Cẩm Ngôn đi ra phòng máy vi tính của trường, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời ở Buffalo, trong lòng tràn ngập cảm kích đối với cậu bé nơi bên kia địa cầu.

“Trang! Khuya hôm nay có liên hoan mừng xuân của đồng hương, cùng đi chứ!” Đây là nữ sinh viên hai mươi tuổi đến từ Quảng Châu, cô là bạn học với Trang Cẩm Ngôn, từ sau khi gặp được Trang Cẩm Ngôn thì rất có hảo cảm với anh, bao giờ cũng muốn tìm cơ hội được ở chung cùng với Trang Cẩm Ngôn.

“Không, tối hôm nay tôi có việc, không có thời gian đi.” Trang Cẩm Ngôn lễ phép từ chối, thời gian buổi tối đã được anh lên kế hoạch tự học, anh nhớ như in vẻ mặt kỳ vọng của cậu bé đứng ở sân bay, muốn bản thân sớm học thành tài về nước, Trang Cẩm Ngôn đem tất cả thời gian vùi đầu vào bài vở, mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt này (tình cảm nam nữ), sẽ làm lỡ mất thời gian học hành của anh.

(1) Màn hình CRT:

(2) truy cập internet dial-up: Truy cập quay số (Tiếng Anh: dial up) là một thuật ngữ ngành công nghệ thông tin để chỉ việc kết nối Internet hoặc cácmạng nội bộ thông qua giao thức kết nối sử dụng đường truyền điện thoại. Khác với giao thức DSL cũng là giao thức kết nối internet nhưng sử dụng đường truyền bất đối xứng, giao thức quay số chiếm dụng toàn bộ đường truyền để thực thi việc kết nối, tuy nhiên lại không đạt tốc độ cao do các hạn chế của kết nối điện thoại.

Theo Wiki

Red Alert: game có tên việt là Báo động đỏ, một game chiến thuật thời gian. Bản mà HPT chơi vào thời đầu là bản 2D như vầy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi