CẢNH HIÊN

Russia

Toà lâu đài xa hoa lộng lẫy mang đậm kiến trúc xứ sở bạch dương, hài hoà giữa màu xanh biếc của biển và màu tuyết trắng. Trần nhà cao hình xoắn ốc, đài phun nước hoa lệ, vườn thượng uyển rộng lớn được chăm chút đến từng chi tiết nhỏ, cho thấy chủ nhân nơi này vô cùng tinh tế. Nơi này chính là nhà chính của Thước Y gia tộc.

Bên trong phòng khách tráng lệ có hai nam nhân cùng một nữ nhân đang ngồi trò truyện. Hai vị nam nhân đều có tướng mạo bất phàm, nữ nhân lại dung mạo tuyệt sắc, tuy rằng không ăn mặc cầu kỳ, vẫn toát lên khí chất mỹ lệ trời sinh. Người này không ai khác chính là bạn gái của Cảnh Hiên – tiểu thư Thước Y  Ly Á.

“Nhị ca, Tam ca, hiệp nghị súng ống lần này nhất định phải cần ta đi sao?” – Ly Á thoạt nhìn không mấy bằng lòng.

Vị nam tử lớn tuổi hơn cười nói: “Cũng không còn cách nào a, gần đây trong nhà quá bận rộn. Ly Á, em phải đi, chúng ta tin tưởng thực lực của em.”

Nhìn đến em gái vẫn vẻ mặt do dự, lúc này lão Tam chen miệng vào: “Bằng không để cho em rễ tương lai của chúng ta đi cùng, hai người đã rất lâu không gặp mặt, có thể nhân cơ hội này ở cùng nhau nha.”

Ly Á vẻ mặt càng đâm chiêu: “Hiên hiện tại không giống như trước, anh ấy cũng bận rộn rất nhiều chuyện, em không muốn làm phiền anh ấy. Hơn nữa trong nhà chúng ta nam nhân nhiều như vậy, sao không biết xấu hổ mà để cho con gái như em đích thân xuất trận chứ?”

Nghe lời Ly Á nói, lão Tam khoa trương thở dài: “Đúng là nữ sanh ngoại tộc mà, người còn chưa gả đi mà đã lo cho em rễ rồi. Tuy rằng, chúng ta ban đầu là nhìn năng lực của A Hiên nhưng hiện tại địa vị của tiểu tử kia coi như cũng môn đăng hộ đối, bắt đầu hiểu biết một số sự vụ nhà chúng ta cũng hợp lý đi.”

“Tam ca, anh nói bậy bạ gì đó?” – Ly Á đỏ mặt cuộn tờ báo đánh mạnh lên đầu lão Tam. Lão Tam bộ dáng bị đánh đau, nức nỡ nói: “Ly Á, vì cái gì em đối với anh lúc nào cũng bạo lực, mà đối với em rễ lại dịu dàng khép nép vậy chứ? Thật không công bằng mà!” – Kỳ thật Lão Tam làm việc rất chu toàn, chỉ có cái miệng quạ đen, luôn hại cái thân.

“Được rồi Lão Tam, chú đừng cứ trêu A Hiên. Chỉ là người ta tính tình tốt, lại kính trọng chú là ca ca của Ly Á mới để yên cho chú, nếu là anh, đã sớm cho chú một trận nhớ đời.” – Lão Nhị cười mắng.

“Ly Á, hiệp nghị lần này đặc biệt quan trọng, cần phải có người của gia tộc chúng ta đích thân ra mặt. Chúng ta thật sự quá bận, bằng không sao lại để em đi. Bất quá Lão Tam nói cũng có lý, để A Hiên đi cùng, chúng ta cũng yên tâm hơn.”

Do dự một lúc, Ly Á cũng bất đắc dĩ đồng ý: “Em đi là được chứ gì?”

Sau đó, Ly Á liền thông báo cho Cảnh Hiên. Cảnh Hiên sau khi nói chuyện với ba, liền lên máy bay riêng của gia tộc Thước Y đến thẳng Russia. Trước tiên, cậu cần đến nhà chính của Thước Y, tìm hiểu chút sự tình trước khi tháp tùng Ly Á.

Cảnh Hiên vừa xuống máy bay, Ly Á đã nhanh chóng chạy bổ nhào vào lòng Cảnh Hiên, nhỏ giọng thì thầm: “Em rất nhớ anh!”

Cảnh Hiên mặt hồng hồng, trong chuyện tình cảm cậu tương đối ngốc nghếch, trước đây cũng là Ly Á chủ động theo đuổi cậu trước.

“Ly Á, thuộc hạ nhà chúng ta đều đứng đầy ra đó, nữ nhân nên có ý tứ một chút a.” – Lão Tam nổi tâm trêu chọc.

Ly Á hung hăng trừng mắt với Tam ca, mà lúc này Cảnh Hiên cũng vội vàng chào hỏi: “Tam ca vẫn khỏe chứ?”

“Ta nói cho ngươi biết, Ly Á giao cho ngươi, nếu em ấy xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ không tha cho ngươi.” – Khẩu khí đặc biệt cảnh cáo, nhưng Cảnh Hiên không chút tức giận bởi lẽ cậu hiểu rõ, Tam ca ăn nói có phần chua ngoa nhưng lòng dạ lại cực kỳ tốt bụng.

Lúc này, Cảnh Hiên nắm chặt tay Ly Á, trịnh trọng nói: “Tam ca yên tâm, ta sẽ bảo vệ Ly Á thật tốt.”

Kỳ thật, mục đích chuyến đi lần này rất đơn giản, chính là cùng một bang phái lớn nhất Đông Nam Á ký kết giao thương về súng ống, trở thành đầu mối tiêu thụ của gia tộc Thước Y tại Châu Á. Thương vụ này là món hời béo bở, phải biết rằng trong thế giới ngầm, ngoài thuốc phiện thì vũ khí chính là phương thức kiếm tiền nhiều nhất. Được làm đầu mối của Thước Y gia đồng nghĩa được hưởng giá cả ưu đãi, kèm theo danh tiếng lẫy lừng trong giới.

Bất quá việc này cũng tồn tại không ít nguy hiểm. Tranh chấp ganh tị đều từ đó mà nảy sinh. Thương vụ quan trọng cần phải có người của Thước Y trực tiếp ra mặt, hơn nữa Thước Y gia tộc chú trọng nhất thực lực của từng cá nhân nên Ly Á dù là con gái, năng lực và quyền lực cũng không thua các anh là mấy.

Ly Á nắm tay Cảnh Hiên đi vào nhà, hai người thật xứng lứa vừa đôi. Lần đầu tiên Cảnh Hiên xuất hiện cùng Ly Á là vào bữa tiệc sinh nhật của cô. Khi đó rất nhiều thiếu gia phải nhỏ dãi thèm thuồng. Sự xuất hiện của cậu làm đả kích tất cả mọi người nhưng so về thực lực, cậu hoàn toàn không thua kém một ai. Theo như lời Cảnh Hiên từng nói: “Nắm được tay Ly Á, không bị người khác đố kỵ mới chính là kẻ tầm thường.”

Nghỉ ngơi vài ngày, Cảnh Hiên và Ly Á khởi hành đến Thái Lan. Trước khi đi, gia chủ gia tộc Thước Y cũng là ba của Ly Á tươi cười nói với hai người.

“Xong việc cũng không cần gấp gáp trở về, cứ cùng nhau vui chơi, muốn làm gì ta cũng mặc kệ.”

Lúc này Tây Á Tư ghé sát tai Cảnh Hiên thì thầm: “Tuy rằng ta mặc kệ các người làm gì, nhưng hai đứa còn chưa kết hôn, nếu sau chuyến du ngoạn lại cho ta cháu ngoại thì cũng không tốt lắm nha.”

Cảnh Hiên sửng sốt, ngượng ngùng gật đầu nói: “Xin bác an tâm!”

Đi theo Ly Á, ngoại trừ nhũ mẫu Sophie, còn có mười thuộc hạ tinh anh và Cảnh Hiên, nên an toàn không còn là vấn đề phải lo lắng.

Tại sân bay, Liệt lão đại tự mình đến tiếp đón.

“Thước Y tiểu thư, lần đầu tiên gặp mặt, thật hân hạnh!”

Ly Á tươi cười chào hỏi: “Liệt lão Đại, ta ở nhà chính, cũng đã nghe qua đại danh của ngài, hy vọng lần hợp tác này của chúng ta thành công tốt đẹp.”

Liệt lão đại năm nay không đến ba mươi, có thể làm cho bang phái mình nổi danh như vậy cũng là một nhân vật đáng gờm. Lúc này, hắn chợt nhìn người đứng phía sau Ly Á mang một phong thái bất thường, có phần cảnh giác hỏi: “Không biết vị này là…?”

Ly Á cười cười: “Đây là đội trưởng đội cận vệ của ta.”

Tuy rằng vẫn có chút nghi hoặc nhưng Liệt lão đại không nghĩ tiếp tục truy vấn. Hắn có cảm giác người thanh niên này có khí chất không tầm thường nhưng cũng nhanh chóng lý giải. Có thể làm đội trưởng đội cận vệ của Tiểu thư thì tất nhiên phải có điểm hơn người.

Lần tháp tùng này, thân phận đội trưởng cận vệ là thuận tiện nhất để bảo vệ Ly Á, hơn nữa Cảnh Hiên hiện tại là Lan đại thiếu gia, nếu cùng Thước Y tiểu thư xuất hiện, sẽ gây nhiều tin đồn không đáng có.

Liệt lão đại tăng cường thêm người bảo vệ nhưng Ly Á kiên quyết cự tuyệt, để người của mình bảo hộ vẫn tốt hơn.

Khoảng sáu giờ tối, không khí mát mẻ lại thảnh thơi, Cảnh Hiên và Ly Á cùng nhau tản bộ trên bờ biển. Ly Á quay đầu nhìn, ngón tay miết nhẹ vết sẹo trên bụng trái Cảnh Hiên, đau lòng nói: “Mấy tháng không gặp, anh lại bị thương, đây là do dao gâm tạo thành đi.”

“Đừng lo lắng, không phải vẫn khoẻ mạnh đứng trước mặt em sao? Vết thương nhỏ thôi.”

“Làm sao có thể không lo lắng, trước kia anh ra chiến trường đánh thuê, em còn không lo lắng như vậy bởi em hiểu rõ thực lực của anh. Nhưng hiện tại anh trở về Lan gia, bề ngoài là an toàn nhưng bên trong đầy nguy hiểm rình rập. Em nghe nói Thử Ảnh chết tại Z quốc, nói thật cho em nghe có liên quan đến anh không?” – Thanh âm Ly Á càng lúc càng lớn mà tiếp theo nước mắt đong đầy.

Nhìn Ly Á lo lắng như vậy, Cảnh Hiên vội vàng vỗ về: “Công chúa của anh không cần thông minh đến vậy đi, anh cảm thấy mình như ếch ngồi đáy giếng. Thật xin lỗi, làm cho em lo lắng, về sau sẽ không như vậy nữa.”

“Đúng là anh làm, bình an là tốt rồi nhưng hứa với em sau này không được mạo hiểm như vậy nữa được không?”

Cảnh Hiên thật mạnh gật gật đầu, đồng thời ở trong lòng nói.

“Ta nào dám còn mạo hiểm, mỗi lần mạo hiểm kết quả đều phải đổi lấy một trận đòn.” Kỳ thật đối với phương thức giáo huấn của ba. Cảnh Hiên ngẫu nhiên cũng sẽ oán giận một chút.

Trên bờ biển dài xinh đẹp, Cảnh Hiên nhẹ nhàng ôm lấy Ly Á, trao cho nàng một nụ hôn xin lỗi ngọt ngào. Thời khắc như ngưng đọng chỉ còn hình ảnh một đôi tình nhân thật hạnh phúc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi