CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Tiếng Lưu Long Thịnh truyền đến, anh ta cười nói: - Đỗ Long, tôi còn tưởng anh đã quên mất tôi rồi, như thế nào đây? Cuối cùng cũng có việc cần tôi giúp rồi sao? Nói đi, chỉ cần không trái pháp luật không vi phạm kỷ luật, tôi nhất định tận tình giúp anh làm xong.

Đỗ Long cười nói: - Anh yên tâm, tôi cũng không làm chuyện trái pháp luật hay vi phạm kỷ luật, càng không để bạn của tôi làm những vệc đó. Chuyện là thế này, buổi sáng tôi họp có nghe nói một chuyện, năm ngoái có một cảnh sát hình sự trong khi bắt một tên trộm thì bị tập thể bọn trộm đánh thành người thực vật, hung thủ đến nay vẫn chưa bị xử lí. Tôi vừa nghe được, liền một mình đi điều tra, không ngờ vẫn là đám trộm đó, sau đó đã bị chúng đánh một trận no đòn...

Hàn Mộng Điệp hét lớn: - Lẽ nào lại như vậy, tên trộm này cũng quá hung hăng ngang ngược rồi! Đỗ cảnh quan, vết thương của anh có nghiêm trọng không? Tên trộm đã bị bắt chưa?

Lưu Long Thịnh nghe ra một đầu mối, anh ta nói: - Mộng Điệp, em đừng cắt ngang lời nói Đỗ Long... Đỗ Long, bắt mấy tên trộm hẳn là không làm khó được anh, có phải tên trộm đó có hậu thuẫn phía sau không? Anh không làm gì được bọn chúng sao?

Đỗ Long nói: - Đúng, nghe nói chuyện này dính đến Phó Bí thư tỉnh ủy... Vụ án năm ngoái chính là do Phó Bí thư tỉnh ủy Phó Văn Ngọc bảo Phó Giám đốc sở công an Vương áp xuống đấy.

Lưu Long Thịnh khó xử nói: - Như vậy à... Chuyện này thật sự có chút khó làm...

Hàn Mộng Điệp tức giận nói: - Chuyện này có gì khó xử lý chứ? Đỗ cảnh quan, có phải anh muốn bảo anh họ em nói chuyện này cho dượng biết hay không? Anh ấy không chịu nói, thì em nói giúp anh. Em cũng không tin tên trộm này có thể một tay che trời.

Đỗ Long vội nói: - Mộng Điệp, việc này em nói không thỏa đáng, vẫn là anh Lưu nói thì tốt hơn. Anh Lưu, chỗ này tôi có chút tư liệu, anh nhận rồi in ra, nói là thấy tin tức trên internet. Theo tôi được biết vấn đề Phó Văn Ngọc rất nghiêm trọng, tuyệt đối không chỉ đơn giản là dung túng một tên côn đồ. Bí thư Lưu làm việc liêm khiết, căm ghét tội ác, là tấm gương của tỉnh Thiên Nam chúng ta. Tôi nghĩ, nếu như ông ấy biết chuyện này, nhất định sẽ không nhân nhượng đâu.

Lưu Long Thịnh ngẫm nghĩ một chút, nói: - Ừ, như thế thì dễ mở miệng một chút. Vậy anh nhanh mang tài liệu gửi đến đi, cha tôi khoảng chừng chín giờ hơn trở về, trước đó phải chuẩn bị tốt.

Đỗ Long và Lưu Long Thịnh gặp nhau trên QQ, sau đó bắt đầu đánh máy gửi lại bản tài liệu. Trong khi tài liệu được gửi tới, Lưu Long Thịnh lên mạng tìm tòi một chút, phát hiện chuyện Đỗ Long nói bây giờ đúng là đang truyền đi huyên náo ồn ào trên internet.

Lưu Long Thịnh kinh ngạc nói với Đỗ Long: - Ơ, anh đã lên chức Phó cục trưởng rồi, lợi hại quá.

Đỗ Long cười nói:

- Như nhau thôi, tập đoàn Long Húc mấy năm nay phát triển mới thực nhanh đấy, người nhà anh hẳn là đã qua ức rồi hả.

Lưu Long Thịnh đáp: - Nào có nhiều như vậy, anh cũng đừng có nói lung tung. Tập đoàn Long Húc cũng không phải của mình tôi. Chúng tôi hùn vốn kinh doanh, tôi thật sự cũng không thể nào quản hết được...

Hàn Mộng Điệp cũng ở bên cạnh cầm chiếc điện thoại màu hồng phấn đáng yêu của cô thêm QQ của Đỗ Long, cùng Đỗ Long hàn huyên: - Đỗ đại ca, vết thương của anh có nặng không? Những người đó xuống tay quá độc ác, cần phải bắt hết đi xử bắn!

Hàn Mộng Điệp xem trên internet thấy ảnh và video mà các du khách ở đường Hồng Kỳ chụp được. Thấy Đỗ Long bị một đám du côn cầm hung khí trong tay bao vây tấn công, cuối cùng đánh cho mặt mũi chầy xước, Hàn Mộng Điệp không biết tại sao, trong đầu trực lên khó chịu.

- Là ai vậy? Cũng khá lo lắng cho anh nhỉ.. Không phải cũng là một đại mỹ nữ đấy chư? Nhạc Băng Phong và Bạch Nhạc Tiên một ở bên trái một bên phải cạnh Đỗ Long nhìn hắn nói chuyện phiếm. Nhìn thấy ba chữ Đỗ đại ca, hai cô lập tức cảnh giác.

Đỗ Long nói: - Đây là em họ Lưu Long Thịnh, năm nay vừa mới năm hai đại học, còn là một cô bé. Anh chỉ mới gặp mặt một lần, các em sao lại cũng nảy sinh ghen ở đây.

Bạch Nhạc Tiên nói:

- Người đẹp chênh lệch với anh trên dưới mười tuổi, đều phải tăng cường cảnh giác, tránh cho anh đi sai đường.

Nhạc Băng Phong nói: - Không đúng, ít nhất là trên dưới mười lăm tuổi. Đàn ông rất thích phi công trẻ lái máy bay bà già, có người thì thích thích Lolita. Đỗ Long ý mà... Sở thích của anh ấy càng rộng hơn...

Đỗ Long trong lòng đổ mồ hôi, trước kia vẫn muốn kéo cô bé này xuống một khối, nhưng bây giờ Đỗ Long phát hiện tình hình không ổn. Hai cái người này giống bình dấm chua, chỉ hơi tụ họp một chút, thì lập tức tạo thành một hộp dấm thật to, thậm chí dấm chua như nước biển. Về sau nếu như thật sự chị em đồng lòng..., hắn chẳng phải sẽ bị quản thúc gắt gao sao.

Đúng lúc này, QQ của Đỗ Long đột nhiên lóe lên hình cái đầu. Nhìn cái đầu lóe lên kia, Đỗ Long không khỏi thầm kêu khổ. Bởi vì kia lại là một cô gái xinh đẹp. Thật không ngờ hôm nay trái đất thực sự náo nhiệt, nên trên internet cũng đều phiền toái như vậy.

- Có người tìm anh đó, sao không mở ra xem? Bạch Nhạc Tiên nói: - Hình như là đại mỹ nữ nha.

Đỗ Long cười ha hả nói: - Đó là con gái của Bí thư Tỉnh ủy Mã Quang Minh, cũng là một cô bé nhàm chán, mặc kệ cô ta.

Nhạc Băng Phong đã từng gặp Mã Ngọc Đường,cô nói: - Hóa ra là cô ta, chính xác là một cô nàng nhỏ nhắn xinh đẹp. Đỗ Long, anh cùng cô ta không phải quan hệ rất tốt sao? Sao không thèm để ý tới người ta thế?

Trì hoàn nữa sẽ bị giấu đầu hở đuôi, Đỗ Long một bên ấn mở khung chát, một bên giải thích nói: - Cô ấy thích Băng Thanh, đâu có chuyện gì liên quan tới anh? Thúc giục vội vã như vậy, nhất định là Băng Thanh lại phớt lờ không để ý tới cô ấy rồi...

Cửa sổ vừa mở ra, đã thấy Mã Ngọc Đường thật sự đang kêu la: - Đỗ Long, anh cuối cùng cũng online. Nói mau, Thẩm đại ca tại sao không gọi điện thoại lại cho em!

Đỗ Long tâm tình buông lỏng, đắc ý nhìn hai cô, trả lời: - Cậu ta rất bận rộn, bây giờ quản hình sự của một khu, bận rộn tối mắt tối mũi, mất ăn mất ngủ. Bình thường vừa ngã lưng là ngáy như sấm, làm sao có thời gian nấu cháo điện thoại với em.

Mã Ngọc Đường lập tức nói: - Vậy còn anh? Anh tại sao lại rảnh như thế? Giờ làm việc còn đi bắt trộm? Anh cũng không phải quản cả việc chống móc túi của đại đội đấy chứ!

Đỗ Long đổ mồ hôi, nhưng nói: - Em cũng biết rồi? Anh cũng vì điều tra một vụ án mới đi đến đó.

Mã Ngọc Đường gửi cái khuôn mặt tươi cười thật to, nói: - Thấy rồi, trên mạng đều truyền video anh bị đánh. Một mình anh tay không khiêu chiến với nhiều tên côn đồ như vậy, tất cả mọi người đều khen anh, nói anh uy vũ.

Đỗ Long dương dương tự đắc nói:

- Cũng bình thường thôi mà.

Mã Ngọc Đường nói: - Em thấy anh chính là một chữ, thảm!

Đỗ Long đổ mồ hôi, Mã Ngọc Đường lại nói: - Nhưng lúc anh tước huy hiệu trên mũ và quân hàm rồi lại xé tan cái giấy chứng nhận Trưởng đồn, quả thật phong nhã đấy. Có người phong anh là cảnh sát đẹp trai nhất cả nước đấy, nhưng em cảm thấy phải thêm cái điều kiện tiên quyết, ngoại trừ Thẩm đại ca ra...

Cô bé đang cố gắng bảo vệ Thẩm Băng Thanh đấy, tuy nhiên như vậy cũng loại bỏ được nghi ngờ của Bạch Nhạc Tiên và Nhạc Băng Phong. Hai cô cũng không thể ngồi bên cạnh coi chừng mãi, liền đi làm việc khác.

Đỗ Long cuối cùng cũng gửi xong tư liệu, Lưu Long Thịnh lập tức mở văn kiện ra xem kỹ. Cái Đỗ Long gửi tới so với những gì Lưu Long Thịnh thấy trên internet có vẻ tỉ mỉ hơn. Nhìn hình ảnh máu chảy đầm đìa và lời miêu tả tỉ mỉ, Hàn Mộng Điệp không khỏi bịt kín mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi