CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Trần Tử Giang giận tái mặt nói:

- Ông cụ, ông chớ nên rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Thực lực của Trần Thị không phải là Kỷ gia các người có thể chống lại đâu. Cứ coi như các người có chút tiền có thể lấy được chút nguyên liệu, chẳng lẽ các người vẫn có thể tranh giành được với Trần Thị chúng tôi sao? Rồi cuối cùng lại vẫn bị chèn sập, chi bằng sớm một chút gia nhập phe cánh Trần Thị, đứng cùng với người mạnh. Đây mới là đạo lý sinh tồn của những kẻ yếu.

Kỷ Lỗi xanh mặt nói:

- Kỷ gia sinh sống yên ổn ở Thiên Nam đã mấy trăm năm. Không cần thanh niên hai mươi như cậu giảng giải đạo lý sinh tồn. Người thanh niên, Kỷ gia chúng tôi không chào đón cậu, mời cậu lập tức rời đi. Nếu không tôi sẽ báo cho cảnh sát đấy!

Trần Tử Giang tâm cao khí ngạo. Từ Anh quốc trở về đây hơn một tháng rồi, gã ta đã quen được người ta nịnh hót và săn đón. Những chuyện đã làm cũng đều vô hướng bất lợi. Du Tinh Thần đột nhiên bỏ đi đối với gã ta mà nói là một tổn thất nặng nề. Bởi vậy gã ta đã đặc biệt bày mưu muốn quấy nhiễu nghi thức truyền ngôi của Kỷ gia, đồng thời thuận tiện khống chế được Kỷ gia, từ đó mà nắm trong tay hoàn toàn thị trường Châu báu ở thành phố Thụy Bảo. Không ngờ Du Tinh Thần dùng biện pháp không theo quy tắc thông thường nháy mắt hòa nhau giải quyết tình thế. Trần Tử Giang thấy sự tình không kiểm soát được, bất đắc dĩ đành phải hiện thân. Gã ta muốn mượn Trần Thị để đè ép Kỷ gia, kết quả lại chịu tổn thất càng nặng nề hơn.

Mặt của Trần Tử Giang lạnh tựa như Hàn băng vạn cổ. Gã ta cười nhạt nói:

- Được, các người đã ngoan cố như thế, vậy thì các người hãy chờ phá sản đi. Bỏ lỡ hôm nay, cho dù toàn tộc các người quỳ trước mặt liếm chân cho tôi, tôi cũng sẽ không cho các người bất cứ cơ hội nào nữa!

Trần Tử Giang xoay người bỏ đi. Kỷ Trí Minh ở sau lưng gọi gã ta cũng không thèm để ý. Cho đến khi Đỗ Long xuất hiện trước mặt gã ta, mỉm cười vươn tay về phía gã ta nói:

- Bỉ nhân Chu Dịch Thăng ngưỡng mộ danh tiếng Trần đại công tử đã lâu. Hôm nay cuối cùng cũng gặp được, quả nhiên là danh bất hư truyền!

Trần Tử Giang tuy rằng cuồng ngạo, nhưng vẫn biết tác dụng của một chuyên gia thông thạo cược thạch đối với Trần Thị. Mặc dù gã ta bất mãn với việc Chu Dịch Thăng đã hiệp nghị hợp tác với Trần Thị, không ngờ lại câu kết với Kỷ gia làm bậy. Nhưng gã ta vẫn đứng lại, miễn cưỡng cười với Đỗ Long, nói:

- Chu tiên sinh cũng thấy rồi đấy, không phải tôi không cho bọn họ cơ hội, thật sự là bọn họ rất ngu xuẩn. Chu tiên sinh vẫn còn ở chỗ này làm gì? Chi bằng theo tôi cùng nhau rời đi, tôi làm chủ cùng Chu tiên sinh hàn huyên một chút thì thế nào?

Đỗ Long cười nói:

- Trần đại công tử thật sự là quá khách khí. Tuy rằng tôi cũng rất muốn cùng anh hàn huyên tâm sự. Làm thế nào đây, hôm nay thật sự không thể phân thân. Tôi thấy hay là đợi cùng nhau đi Myanmar, đến lúc đó thoải mái thời gian từ từ tán gẫu.

Trần Tử Giang gật đầu, nói:

-Vậy thì lần sau hãy tính. Chu tiên sinh, mời!

Đỗ Long tránh đường, Trần Tử Giang bước nhanh rời đi. Khi đi ngang qua nửa khối nguyên liệu thô kia, gã ta không kìm nổi liếc mắt một cái. Gã ta cũng rất tò mò, bên trong thứ này rốt cuộc có bảo bối hay không? Nếu là cắt sụp rồi, Du Tinh Thần sẽ khỏi phải nghĩ đến chuyện sống yên ổn trong giới cược thạch nữa.

Sau khi đám người Trần Tử Giang rời khỏi, không khí của hiện trường trở nên vô cùng khó xử. Nhóm lão tộc do Kỷ Trí Minh cầm đầu từng làm khó dễ Du Tinh Thần như ngồi trên đống lửa.

Kỷ Lỗi ha hả cười, nói:

- Không ngờ hôm nay lại có khách quý đến nhà. Sớm biết như thế tôi đã chuẩn bị tốt, làm sao có thể oan ức Trần đại công tử ngồi giữa đệ tử đời thứ ba của chúng ta chứ? Được rồi, nếu khách đã đi rồi, chúng ta tiếp tục đi. Chú Ninh, trước tiên chú hãy trở về chỗ ngồi để tham gia tộc hội lần này lần cuối cùng, rồi tôi và chú cùng về hưu.

Kỷ Mậu Ninh gật đầu quay lại chỗ ngồi, ông ta lập tức nói:

- Tình hình bây giờ đã rất rõ ràng. Tôi đồng ý Thủy Diễm tiếp nhận vị trí gia chủ. Có ai phản đối thì giơ tay, và đưa ra lý do phản đối.

Với tình hình bây giờ còn ai vào đây đui mù mà giơ tay phản đối chứ? Cho nên Du Tinh Thần hoặc là nói Kỷ Thủy Diễm giành được toàn bộ phiếu vé thông qua, trở thành tân gia chủ đời thứ nhất của Kỷ gia.

Sau khi Du Tinh Thần đeo nhẫn Phỉ Thúy tượng trưng cho vị trí gia chủ, anh ta đứng ở bên sườn Kỷ Lỗi bắt đầu phát biểu trong tộc hội với tư cách tân gia chủ.

Du Tinh Thần trước mặt mọi người kể một đoạn lịch sử của Kỷ gia, sau đó nói:

- Con cháu Kỷ gia chúng ta từ trước đến nay thông minh hiếu học, cần cù giỏi giang. Tuy nhiên quy tắc ăn chung nồi của gia tộc lại làm cho mọi người trở nên không muốn phát triển. Cho nên tôi trở thành gia chủ đời thứ nhất, sẽ làm đó là... Trong vòng một năm từng bước hủy bỏ lợi tức chế. Tất cả con cháu của gia tộc, bất luận là con cháu nội tộc hay là ngoại tộc, sau khi trưởng thành đều phải tự tìm cách kiếm việc làm nuôi sống bản thân…

Kỷ Lỗi lông mi dựng đứng, trong ngoài hành lang đều ầm ầm rùm beng. Cái gọi là lợi tức chế chính là cái mà tất cả con cháu Kỷ gia mỗi tháng có thể lĩnh một phần lợi tức. Bất luận là ai có làm được gì cho gia tộc hay không, lợi tức chế đã thực hành trên trăm năm. Mặc dù có tác dục đoàn kết con cháu Kỷ gia, nhưng mà tác dụng phụ cũng vô cùng lớn.

Huỷ bỏ lợi tức chế là việc mà mỗi gia chủ đảm nhiệm đều muốn làm. Tuy nhiên không có ai có quyền khiêu chiến quyết đoán toàn tộc. Thế cho nên Kỷ gia nuôi dưỡng người rảnh rỗi càng ngày càng nhiều. Kỷ gia cũng dần dần xuống dốc. Không ngờ sau khi Du Tinh Thần kế nhiệm, việc làm đầu tiên lại chính là hủy bỏ lợi tức chế. Có thể biết được sẽ gặp bao nhiều cản trở.

Có điều thời cơ Du Tinh Thần đã chọn lại vô cùng tốt. Vừa vặn có một phần ba tộc lão bởi vì cậy vào người ngoài mà không ngừng xấu hổ. Bọn họ tuy có ý phản đối, nhưng không có dũng khí lên tiếng. Trong tộc lão cũng có không ít người ủng hộ Kỷ Lỗi. Mặc dù trong lòng bọn họ có chút ý tưởng, nhưng tạm thời không có tỏ vẻ phản đối.

Du Tinh Thần trước tiên thổi phồng con cháu Kỷ gia một hồi, có rất nhiều cớ lại không nói ra được. Ngay lúc mọi người trầm tư suy nghĩ ý kiến phản đối, Du Tinh Thần tiếp tục nói:

- Trong vòng một năm lợi tức tiếp tục cho vay. Tuy nhiên mọi người cũng có thể đem lợi tức làm đầu tư, tồn tại trong trương mục của công ty Thái Hưng. Dựa vào số cổ phần nhiều hay ít, hàng năm công ty Thái Hưng sẽ chuyển cho nhà đầu tư số tiền lãi cho vay nhất định. Tôi cho mọi người thời gian ba ngày suy nghĩ, khoản độ cổ phần đầu tư không hạn chế, tự do rút khỏi. Nhưng sau ba ngày muốn nhập cổ phần thì không thể được. Cho nên mọi người vẫn nên tranh thủ thời gian suy nghĩ thì hơn. Nếu như tin tưởng danh hiệu Du Tinh Thần này..., thì hãy khẩn trương đầu tư cổ phần đi.

Mọi người lại châu đầu ghé tai xì xào bàn tán. Đầu tư cổ phần tuy rằng được tiền ít, hơn nữa có mạo hiểm nhất định. Nhưng lại có vẻ công bằng rất nhiều. Người có tiền trong nhà trong lòng đã có định liệu từ trước nên yên lặng. Còn những người bình thường không biết tiết kiệm tiêu xài tiền hoang phí thì nhíu mày.

Du Tinh Thần đối với tình hình hỗn loạn tựa như không nhìn thấy. Anh ta tiếp tục tuyên bố kế hoạch cải cách của mình. Cứ mỗi một điều tuyên bố ra đều dẫn đến một hồi trấn động. Có điều những cải cách này đều là chĩa vào tệ nạn tích tụ của Kỷ gia. Đại đa số mọi người đều có chỗ lợi, cho nên người phản đối cũng tương đối ít.

Kế hoạch tài trợ nghèo khó, kế hoạch tài trợ con cháu gia tộc tự lập, kế hoạch tài trợ cho học sinh ưu tú... Kế hoạch của Du Tinh Thần càng ngày càng được nhiều người ủng hộ. Cuối cùng anh ta nói:

- Những kế hoạch này sau khi thông qua đại hội tộc lão thảo luận sẽ từng bước thực thi. Nói ra trước để mọi người có tâm lý chuẩn bị. Tệ nạn tích tụ của Kỷ gia đã kéo dài rất lâu. Thuốc không nặng thì không thể từ bỏ. Có thể đoán được rằng trong năm nay tất cả mọi người sẽ sống thật sự vất vả. Nhưng chỉ cần vượt qua được, công ty Thái Hưng cùng với toàn bộ Kỷ gia đều sẽ được nghênh đón tương lai tươi sáng!

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt của nhiều con cháu trẻ tuổi thể hiện sự ủng hộ đối với Du Tinh Thần. Kỷ Lỗi cũng vỗ tay hết sức. Bất kể như thế nào, bước nhảy vọt lớn này của con trai lão, lão tất nhiên phải hết sức ủng hộ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi