CẢNH LỘ QUAN ĐỒ

Bốn người tám cái tay chồng chặt lên nhau. Đỗ Long là người đầu tiên nhắm hai mắt lại, kế tiếp là Thẩm Băng Thanh. Bọn Thạch Siêu Vũ cũng lần lượt nhắm mắt, ở trong lòng bắt đầu đếm thầm.

Lòng Đỗ Long tĩnh lặng, tinh thần của hắn đột nhiên vô cùng thư thái. Bên người xuất hiện kỳ cảnh giống như phim khoa học viễn tưởng lần lượt giao thoa. Người bốn phía giống như đều lên dây cót, hành động càng lúc càng nhanh. Đỗ Long trong lòng khẽ động, sau đó hắn dựa vào góc độ củaThẩm Băng Thanh nhìn thấy bước chân của mình vững vàng tràn đầy tự tin đi tới trường bắn. Sau một hồi tiếng súng liên tiếp, Đỗ Long hai mươi phát chỉ bắn trúng tám cái đĩa bay...

Mặc dù đối với một người cảnh sát bình thường mà nói đây đã là thành tích rất tốt. Nhưng so với thành tích của Lưu Kế Khôn thì còn kém rất nhiều. Đúng lúc đó Đỗ Long đột nhiên thấy khuôn mặt cười nhạo của Lưu Kế Khôn đang nhìn lại Thẩm Băng Thanh.

-Tất thắng!

Bốn phía bỗng nhiên vang lên tiếng cổ vũ của các bạn. Đỗ Long tựa như linh hồn quay về xác, tự tin mở mắt ra. Trên mặt tràn đầy tự tin, hắn nện bước vững vàng đi về phía trường bắn.

Tiếng hô tất thắng ở bên này khiến cho nhiều người chú ý. Lưu Kế Khôn đặc biệt để ý tới Đỗ Long lại là người đầu tiên thấy được cảnh tượng này. Gã ta nhìn Đỗ Long chằm chằm, người bên cạnh gã ta líu ríu khinh thường nói:

- Là gã vừa rôi ư? Chỉ dựa vào hắn mà cũng đòi so đấu với anh Lưu của chúng ta. Thật sự là không biết tự lượng sức mình. Anh Lưu cho dù lỡ tay một hai cái cũng có thể thắng hắn!

Lưu Kế Khôn trong lòng cười nhạt. Gã ta cũng không lỡ tay, gã chỉ không muốn bộc lộ thực lực quá sớm mà thôi. Trái lại Đỗ Long... nghe nói gã ta trong vòng đấu loại đã đạt kỷ lục bắn trúng một trăm phần trăm. Để xem gã ta hôm nay biểu hiện như thế nào. Thật không biết Thẩm Băng Thanh nhìn trúng gã ta ở điểm nào, đã vì gã ta mà hy sinh lớn như vậy... Gã ta nhất định phải khiến cho Đỗ Long mặt xám mày tro. Gã ta muốn để cho Thẩm Băng Thanh phát hiện mình đã sai lầm bao nhiêu…

Đỗ Long bước tới trước bia bắn, sau khi hít một hơi thật sâu, hắn đột nhiên nhắm hai mắt lại, trong lòng nhớ lại những thứ vừa rồi đã thấy. Đợi tiếng chuẩn bị sẵn sang vang lên, hắn mới mở mắt.

Rất nhiều người đều nín thở chờ đợi xem Đỗ Long. Một cái đĩa bay đột nhiên từ bên trái bắn ra. Khi đĩa bay bay đến chỗ cao nhất, Đỗ Long liền nổ súng.

Một tiếng súng bàng vang lên, cái đĩa bay bằng đất kia bị bắn thành bột mịn màu vàng trong không trung.

Bốn phía lác đác vang lên tiếng vỗ tay. Đây vẫn chỉ là phát súng đầu tiên mà thôi, chưa thấy được trình độ thật sự. Rất nhiều người thậm chí cho rằng đây chỉ là may bắn bắn trúng.

Sau khi đĩa bay thứ hai trong vài giây từ miệng bắn bay ra, Đỗ Long vẫn chỉ bắn một phát. Đĩa bay lại hóa thành một đám bụi mù trong không trung.

Sau khi đĩa bay thứ hai bị bắn nát, tiếng vỗ tay rõ ràng nhiều hơn. Trong mắt Lưu Kế Khôn cũng thêm vài phần kính nể. Đối với gã ta mà nói một phát bắn trúng một cái đĩa bay không khó, khó ở chỗ liên tục một phát bắn trúng một cái đĩa bay. Phải biết rằng độ chính xác của súng lục có hạn. Con người cũng không thể chuẩn xác như máy móc. Đôi khi phát súng đầu tiên có thể bắn trúng, nhưng phát thứ hai nói không chừng nổ liền bốn phát đều bắn không trúng mục tiêu. Cho nên súng lục bắn đĩa bay thật ra là một kỹ thuật khảo thi, lại rất cần nhân tố may mắn.

Bắt đầu từ cái đĩa bay thứ ba, đĩa bay sẽ không cố định từ bên nào bay ra, như vậy tốc độ phản ứng của người bắn trở nên càng quan trọng.

Phát súng thứ ba, phát thứ tư, phát thứ năm, thứ sáu...

Cho dù đĩa bay từ bên trái hay là bên phải bay ra. Cũng bất luận là nó bay cao hay bay thấp, Đỗ Long vẫn là một phát một phát bắn nát đĩa bay. Mọi người cuối cùng cũng ý thức được hắn không phải dựa vào vận may bắn trúng đĩa bay, mà hắn thật sự có thực lực siêu mạnh!

Bắt đầu từ cái đĩa thứ bảy thứ tám, đĩa bay sẽ là hai cái một bay ra. Hơn nữa cũng có thể là ngẫu nhiên bay ra từ hai bên. Có khi đồng thời bay ra từ miệng bắn. Có khi thì chia nhau bay ra từ hai bên.

Mọi người cuối cùng nhìn thấy Đỗ Long bắn hai phát liên tiếp, lại là hai cái đĩa bay bị bắn trúng. Lúc này người xem cuộc thi xung quanh vỗ tay như sấm dậy, đến những người bên cạnh Lưu Kế Khôn đều ngậm miệng ngạc nhiên thán phục, còn Lưu Kế Khôn cũng ngạc nhiên khâm phục, sự kinh hãi trong lòng không ít hơn bất cứ ai. Gã ta biết Đỗ Long rất lợi hại, nhưng không ngờ hắn lại lợi hại tới mức này. Nhìn thấy hiện tại, trong lòng gã đã thừa nhận mình thật sự không bằng Đỗ Long rồi.

“Chỉ là một hạng mục bắn này mà thôi..." Lưu Kế Khôn tự nhủ với bản thân.

Hai phát cuối cùng của Đỗ Long cũng không xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn. Hắn với thành tích siêu mạnh mười phát bắn trúng mười đĩa đã rung động toàn trường bắn. Khi hắn buông súng xuống, xoay người phất tay chào hỏi với khán giả bốn phía, toàn trường vỗ tay hoan hô như sấm động. Mọi người nghênh đón anh hùng, cũng như nghênh đón khải hoàn của Đỗ Long.

Lưu Tử Huân ngoại trừ dựng ngón tay cái biểu dương cho Đỗ Long, anh ta cũng không biết nên nói gì. Thạch Siêu Vũ lớn tiếng kêu lên:

- Đội trưởng, anh thật cừ!

Thẩm Băng Thanh dùng sức vỗ vỗ lên vai Đỗ Long nói:

- Anh thật lợi hại, muốn không phục cũng không được.

- Đây đã là gì chứ, tôi vẫn chưa lấy ra trình độ thực sự đâu.

Đỗ Long dõng dạc nói.

Thực ra nếu không nhờ năng lực khác thường của mình, Đỗ Long cũng không thể nào có được sự mạnh mẽ như vậy. Hai mươi súng bắn tám chín cái cũng khá lắm rồi.

Chỉ có điều ngoại trừ bản thân hắn ra, không ai có thể biết điều này. Cho nên hắn hoàn toàn có thể tự biên tự diễn, không cần lo lắng bị bại lộ.

Trì Khánh Trinh tươi cười đi tới, y oán giận nói:

- Đỗ Long, không phải đã nói rồi sao? Phải giữ sức chứ.

Đỗ Long không sao cả nói:

- Cục trưởng Trì, dù sao mục đầu tiên đã nắm chắc rồi, cũng không cần phải che giấu. Sớm một chút cho người khác biết thực lực của tôi, bọn họ cũng sớm một chút chuẩn bị tốt tâm lý thất bại.

Trì Khánh Trinh không nói gì, vỗ vỗ vai Đỗ Long và nói:

- Tuổi trẻ có sự bốc đồng là rất tốt...

Biểu hiện của Đỗ Long đã đả kích rất lớn đến khí thế của đội đại diện Trùng Khánh. Bọn họ không đợi đội đại diện tỉnh Thiên Nam chấm dứt đã bỏ đi. Lúc này lại có đội đại diện của các tỉnh khác đi vào trường bắn. Không bao lâu bọn họ đã nghe được kỷ lục mười phát trúng cả mười khiến người ta kinh sợ của Đỗ Long. Sau khi đội đại diện tỉnh Thiên Nam rời khỏi sân bắn không lâu, gần như tất cả đội dự thi đều biết đến tuyển thủ tài ba trong hạng mục bắn đĩa bay của tỉnh Thiên Nam. Gần như tất cả những người đạt giải nhất của hạng mục này có thực lực thách thức đều cố gắng hết sức để thi đấu. Bọn họ cùng chung mục tiêu, chính là mạnh hơn tên Đỗ Long biến thái.

Sau khi trở lại nhà khách, Đỗ Long bắt đầu trù tính hoạt động của tối nay. Hắn muốn lén lút chuồn ra khỏi nhà khách và gặp gỡ giai nhân là chuyện không khó. Cái khó chính là làm thế nào thoát khỏi hoặc là giải trừ sự chèn ép nối gót của cha mẹ Nhạc Băng Phong.

Đỗ Long đã sớm biết cha của Nhạc Băng Phong rất có lai lịch. Phó chủ tịch hiệp hội hiệp thương chính trị toàn quốc cũng khó tránh khỏi rất có lai lịch. Lãnh đạo cấp bậc kia muốn thu thập Đỗ Long hoàn toàn là chuyện đơn giản. Hơn nữa còn có thể đảm bảo bắt ép được Đỗ Long một cách triệt để, khiến hắn không thể trở mình. Cho nên nếu muốn yên ổn hẹn hò với Nhạc Băng Phong thì phải suy nghĩ kỹ càng một chút.

Nhạc Băng Phong sở dĩ phục tùng cha mẹ quay lại Bắc Kinh, thật ra phần lớn nguyên nhân chính là vì bảo vệ Đỗ Long. Đỗ Long mặ dù sức lực cơ thể rất hùng mạnh, nhưng hắn có mạnh đến mấy cũng chỉ là một người. Nếu như chọc giận cha mẹ Nhạc Băng Phong, không ai có thể bảo vệ được hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi