CẬU LÀ BẢO BỐI TÂM CAN CỦA TÔI

" Này , đừng sờ chỗ đó "_ Minh Nhiên xuýt xoa một lúc liền nhìn Thiên Hàn .

" Bảo bối " _ Thiên Hàn kề vào cổ phả hơi nóng khiến da cậu ưng ửng đỏ .

" Sao thế ? "_ Minh Nhiên lấy tay đặt trên tóc Thiên Hàn xoa xoa nhẹ .

" Chúng ta không làm "_ Thiên Hàn đột nhiên nhớ cái gì đó liền quấn Minh Nhiên bằng áo choàng tắm , bế trở về giường .

" Cậu không thích làm tôi à ? "_ Minh Nhiên thấy Thiên Hàn đột ngột thay đổi ý định , trong đầu liền không kiềm được mà nghĩ linh tinh . Có phải Thiên Hàn không còn thích làm cậu nữa không ?

" Không... "_ Thiên Hàn chưa nói hết câu liền giật mình nhìn Minh Nhiên hai mắt đọng nước , bậm chặt môi .

" Cậu...xấu xa , cậu thích ai khác rồi đúng không ? Ăn ngán rồi chứ gì ? Đáng ghét "_ Làm tới cúc huyệt cậu cũng không còn chặt như ban đầu liền muốn chối bỏ , đúng là không thể tin tưởng vào đàn ông được .

Minh Nhiên một bụng ấm ức nức nở , đánh thùm thụp vào ngực Thiên Hàn .

" Cậu làm cho đã liền muốn chối bỏ , hức hức đáng ghét . Buông ra...muốn đi méc ba nhỏ "_ Minh Nhiên tay đẩy Thiên Hàn ra , chống cự muốn rời đi .

" Ngoan đã nào "_ Thiên Hàn hết cách liền nằm đè lên người Minh Nhiên cho cậu không chạy .

" Hức hức buông ra "_ Minh Nhiên nước mắt nước mũi tèm lem .

Đùng đẩy một hồi cậu liền mở miệng ngoạm lấy miếng thịt trên bảo vai Thiên Hàn , cắn một cái thiệt mạnh .

Thiên Hàn vì bất ngờ bị đau , lực cơ thể giảm đi đôi chút . Thấy người kia đau đớn ôm bả vai , Minh Nhiên liền nhanh chóng đẩy ra rồi chạy ra khỏi phòng .

" Hức...hức quá đáng "

Minh Nhiên chạy một mạch qua phòng ba nhỏ mà đập cửa .

" Hức hức ba nhỏ ơi...ba nhỏ "

Mẫn Kỳ trong phòng liền nghe có tiếng đập cửa liền đi ra mở .

" Hức hức ba nhỏ "_ Minh Nhiên thấy cửa mở ra liền ôm chầm lấy người phía trong . Tiếng khóc một chút lại càng to hơn , nước mắt chảy ướt đọng cả cằm .

" Sao thế Minh Nhiên ? Từ từ đã , vào trong rồi hãy nói "_ Mẫn Kỳ bị Minh Nhiên ôm cứng ngắt tay muốn đóng cửa cũng khó khăn .

" Ngồi lên giường , ba nhỏ đi lấy khăn cho con "

" Ba nhỏ "_ Minh Nhiên ôm lấy cái mền lớn , giọng nói nỉ non gọi .

" Ba nhỏ đây , sao thế ? "_ Mẫn Kỳ vừa làm ướt khăn , đi đến lau nhẹ mặt cho Mẫn Kỳ .

" Hức hức con đói bụng "_ Minh Nhiên mở to mắt nhìn Mẫn Kỳ .

" Được rồi , ba lớn đi mua vài thứ về sẽ có đồ ăn cho con "_ Mẫn Kỳ vuốt ve Minh Nhiên .

" Dạ , ba nhỏ thật tốt "_ Minh Nhiên ôn lấy Mẫn Kỳ mà dụi dụi .

" Nói ba nhỏ nghe xem , sao con lại khóc "_ Mẫn Kỳ nâng mặt Minh Nhiên lên tay chạm nhẹ vào vùng bọng mắt hơi sưng mà đau lòng .

" Thiên Hàn , Thiên Hàn cậu ấy không cần con nữa con "_ Minh Nhiên nói tới liền không chịu nổi uỷ uất mà thể hiện hết ra khuôn mặt .

" Không cần con ? Lúc sáng chẳng phải vẫn tốt sao ? "

" Cậu ấy không muốn...không muốn "_ Minh Nhiên đỏ mặt ấp úng trả lời .

" Làm sao ? "

" Không muốn cùng con làm tình nữa "_ Giọng nói ngày càng nhỏ đi .

" Sao chứ ? "_ Mẫn Kỳ nghe đến câu đó liền không nhịn được cười , quả thật là tuổi trẻ nha , vừa đến đã...

" Có phải con xấu đi rồi không ? "

" Không có , Minh Nhiên là đẹp nhất "

" Vậy tại sao cậu ấy không muốn cùng con... "

" Không nghĩ nữa , đợi lát ba nhỏ sẽ chỉ con "

" Vâng "

" Bà xã , anh về rồi nè "_ Thiên Phòng mở cửa bước vào .

" Anh đặt đồ ăn ở đó đi , rồi mau ra ngoài đi "

" Ơ , sao lại phải ra ngoài ? " _ Thiên Phong ngơ ngác nhìn Mẫn Kỳ .

" Em cùng bảo bối nói chuyện một chút "_ Mẫn Kỳ phòng tay ra sau ôm lấy một đống mền trắng .

" Bảo bối ? "

" Mau ra ngoài một chút đi mà "

" Được rồi , được rồi . Anh ra ngoài . Em đừng làm gì bậy bạ đấy "
Thiên Phong nghĩ bà xã trong giai đoạn cuối thai kì liền có những suy nghĩ , tưởng tượng kì lạ . Làm sao ôm cái mền trắng lại nói là bảo bối chứ ?

" Em làm cái gì mà bậy bạ chứ ? "

" Ba nhỏ , ba lớn ra ngoài chưa ? "_ Minh Nhiên thò mặt ra khỏi mền nhìn Mẫn Kỳ .

" Ra rồi , con cũng mau ra đi . Ngộp chết đấy "

" Ba nhỏ , thật thơm a "

" Đúng rồi , mau lại ăn đi "

Sau một hồi càng quét hết đống đồ ắn đó Minh Nhiên nằm trên giường nhìn Mẫn Kỳ đi lấy đồ .

" Ba nhỏ, người đi đâu vậy ? "

" Đi lấy đồ cho bảo bối "

Mẫn Kỳ cầm đồ giơ trước mặt Minh Nhiên . Vẻ mặt rất thích thú a~~ .

" Ba nhỏ , người chắc con có thể mặc nó sao ? " _ Ba nhỏ người đừng đùa nữa , đó là đồ tắm của con gái mà . Cậu nhìn còn ngại ấy chứ .

" Đương nhiên là rất hợp đó "

" Nhưng mà...nhỏ quá , con không mặt vừa được "

" Không có đâu , ta lựa... "_ Mẫn Kỳ nói một chút liền như nói hố lời mà im lặng .

" Nhưng nó hở quá "

" Con không phải nói Thiên Hàn đối với con không còn cảm hứng sao ? Thử loại mới này cũng có sao đâu chứ . Biết đâu lại quyến rũ được thì sao "_ Mẫn Kỳ đi đến xoa tóc Minh Nhiên , đặt bộ đồ kia trên tay cậu .

" Ân...ba nhỏ có lí "_ Minh Nhiên bị Mẫn Kỳ dụ dỗ một hồi liền tin  răm rắp .

" Vậy , bảo bối con mau đi thay đồ vào đi "

" Được "_ Minh Nhiên chạy tọt vào nhà tắm .

_____//_____

Dạo này hơi bận một xíu , mấy tình yêu thông cảm nha ?❤️

_____//_____
Vote nhaa ❤️!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi