Lúc bước ra không gian, tựa như Tô Minh dự liệu, hắn xuất hiện ở Bộ Linh đài biên duyên tầng thứ hai. Bộ Linh đài nơi đây từ trước đó sáu cái biến thành năm.
Thiếu niên áo trắng chét, năm Bộ Linh đài bềnh bồng trong không trung lộ ra vẻ tàn khốc.
Tô Minh khống chế thân hình chí bảo bình tĩnh đi ra, khoanh chân ngồi xuống.
Trên năm bình đài có ba cái trống, Tô Minh đến trước, chỉ mình Chu Hữu Tài yên lặng ngồi đó, nhắm mắt không nhúc nhích.
Tô Minh liếc xung quanh, hơi nhíu mày. Gã đàn ông chân mày vàng và Tử Long chân nhân không đến.
'Bắt đầu từ biên duyên tầng thứ hai thì càng thêm tàn khốc, bởi vì chí bảo không gian xuất hiện, càng vào sâu bên trong thì không gian sẽ càng ít, cho nên nhiều người xuất hiện cùng một không gian là bình thường, vậy là tranh giành sẽ càng kịch liệt." Tô Minh suy tư.
Mục tiêu của Tô Minh không phải chí bảo gì mà là trung tâm Đệ Ngũ Hỏa Lô, hắn muốn tới đó nhìn xem Tô Hiên Y rốt cuộc có tồn tại hay không. Nếu Tô Hiên Y ở đó thì mọi chuyện sáng tỏ, nếu không có, Tô Minh muốn biết suy đoán khác của mình có thành lập không, nghĩ vậy lòng hắn đau đớn.
Vì suy đoán thứ hai của Tô Minh là trung tâm Đệ Ngũ Hỏa Lô đặt một cái xác, đó là người phụ nữ trước khi chết vẫn ôm con mình, dù chết cũng phải bảo vệ con của mình.
Đó là một người mẹ, trong sinh mệnh của Tô Minh thấy xa lạ nhưng cũng quen thuộc.
Sự thật là sâu trong lòng Tô Minh ký ức về mẹ vượt xa cha, dù sao trong ảo cảnh ký ức ở dị địa Tây Hoàn hắn nhìn thấy hình ảnh rung động linh hồn, khiến hắn khó thể quên đi chút gì.
Tô Minh im lặng chờ đợi Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng đến.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng hai ngày sau, bỗng ba Bộ Linh đài còn lại có hai cái cùng lóe ánh sáng rực rỡ, khiến Tô Minh nhìn sang.
Tô Minh trông thấy trên hai Bộ Linh đài gần như xuất hiện hai bóng người, nhanh chóng ngưng tụ. Vài giây sau, ánh sáng tán đi, hoàn toàn lộ ra, chính là Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng.
Trong đó gã đàn ông chân mày vàng hiện ra rồi hộc máu, người lùi mấy bước, suýt một cước bước ra khỏi Bộ Linh đài.
Chỗ Tử Long chân nhân cũng mặt tái nhợt, sát khí trong mắt cực kỳ đậm. Lúc xuất hiện Tử Long chân nhân cũng lùi mấy bước, miễn cưỡng ngừng lại, vụt ngẩng đầu nhìn chằm chằm gã đàn ông chân mày vàng.
Tô Minh nhìn thấy tình cảnh này lập tức hiểu ra, hiển nhiên lúc trước hai người trong một không gian tranh giành báu vật nào đó, nhưng không biết báu vật thuộc về ai. Nhưng nhìn bộ dạng của Tử Long chân nhân thì lòng Tô Minh có đáp án.
"Đê tiện!" Tử Long chân nhân gằn từng chữ, giọng lạnh băng.
"Đê tiện thì sao?" Gã đàn ông chân mày vàng lau máu nơi khóe môi, bật cười, tiếng cười sang sảng như là tất nhiên.
"Chỉ cần nắm giữ báu vật này, cho dù bị ngươi tổn thương cũng không sao."
Khi nói chuyện gã đàn ông chân mày vàng giơ lên tay phải, trong lòng bàn tay xuất hiện một vòng ngọc.
Đó là một vòng ngọc màu xanh biếc, nhấp nhô vô số phù văn xoay tròn quanh vòng ngọc, khiến vòng tay tỏa ánh sáng rực rỡ, có uy nhiếp mãnh liệt toát ra từ vòng tay, khiến người nhìn con ngươi co rút.
Nhìn thấy vòng ngọc này thì Tử Long chân nhân sắc mặt càng âm trầm, lạnh lùng nhìn gã đàn ông chân mày vàng nhưng không nói câu nào, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tĩnh tọa.
Gã đàn ông chân mày vàng cười cất đi vòng tay, mắt quét bốn phía, bỏ qua Chu Hữu Tài, nhìn thấy Tô Minh thì biểu tình thân thiện, cười gật đầu, gã không hề hỏi gì đến Hỏa Khôi lão tổ.
'Hắn đang tìm minh hữu.'
Tô Minh biết rõ, nếu gã đàn ông chân mày vàng không bị thương thì chắc sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện Hỏa Khôi lão tổ không ở bên cạnh hắn, nhưng giờ gã bị thương thì né chuyện này đi, biểu đạt thân thiện ý muốn hợp tác.
Còn Chu Hữu Tài bị gã đàn ông chân mày vàng bỏ qua, gã cho rằng Chu Hữu Tài không đáng là gì. Tô Minh liếc Chu Hữu Tài, phát hiện không biết từ bao giờ gã đã mở mắt ra, ngây người nhìn không gian. Bộ dạng của gã như vậy, nếu không lộ ra tu vi khó trách không ai xem trọng, nhưng Tô Minh chính mắt thấy tình hình trong không gian trước đó thì tuyệt đối sẽ không xem thường Chu Hữu Tài.
'Nếu suy đoán của ta là thật thì trong số đám người này đáng sợ nhất không phải Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng mà là... Chu Hữu Tài!" Tô Minh thầm nhủ.
Sự thật là trong ba người thì Chu Hữu Tài có thái độ mập mờ, Tô Minh có tám phần chắc chắn suy đoán của hắn là thật. Người này chắc có liên hệ gì với Trường Hà, chủ nhân của Uổng Sinh thương, nhưng không biết chặt chẽ tới đâu.
Còn Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng, Tô Minh càng nghiêng hướng Tử Long chân nhân. Gã đàn ông chân mày vàng nhìn như hào sảng nhưng Tô Minh cứ cảm thấy trên người gã có sự âm độc.
Trong khi Tô Minh suy tư thì Tử Long chân nhân mở mắt ra, đứng dậy, mắt quét xung quanh, nâng chân phải đạp xuống Bộ Linh đài.
*Ầm!* một tiếng.
Thanh âm truyền khắp tám hướng, theo thanh âm xuất hiện, gã đàn ông chân mày vàng bỗng biến sắc mặt.
"Người đã đông đủ thì cần gì lãng phí thời gian tại đây, chúng ta đi không gian giữa biên duyên tầng thứ hai, biên duyên tầng thứ nhất." Tử Long chân nhân lạnh nhạt nói.
Trước mặt Tử Long chân nhân không khí vặn vẹo, xuất hiện một vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy này là đi hướng không gian giữa tầng thứ hai cùng tầng thứ nhất.
Giây phút chân Tử Long chân nhân đạp Bộ Linh đài phát ra tiếng nổ điếc tai thì trong không gian xung quanh có tiếng từng con Hỏa Linh rít gào từ xa truyền đến, hiển nhiên tiếng vang nơi này khiến chúng nó chú ý, nhanh chóng tới gần. Tiếng gào thét mơ hồ mông lung, trong không khí trống trải xuất hiện thanh âm như vậy có hai cách giải thích, một là Hỏa Linh sắp đến có số lượng rất ít, nhưng có khả năng khác là số lượng quá nhiều, cho nên tiếng chúng gào thét xuất hiện hồi âm mới có thanh âm này.
"Mới nãy nói Hoàng ta đê tiện nhưng giờ hành động của Tử Long đạo hữu tương đương rút ngắn thời gian điều dưỡng của mọi người. Nếu chĩa mũi dùi vào Hoàng ta thì ngươi cứ nói một câu là được, cần gì khó xử vị đạo hữu này và Chu đạo hữu, nên biết giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai cực kỳ nguy hiểm, mỗi một giây nghỉ ngơi hồi phục đều đáng quý." Gã đàn ông chân mày vàng hừ lạnh, âm u nói.
Tử Long chân nhân lạnh lùng liếc gã đàn ông chân mày vàng.
"Nói nhảm nhiều quá, nếu ngươi muốn ở lại thì ở. Không có thời gian điều dưỡng không phải hai vị đạo hữu kia mà là ngươi." Mắt Tử Long chân nhân lóe tia sáng sắc bén, xoay người đạp hướng vòng xoáy xuất hiện ở phân nhánh Bộ Linh đài.
Mắt Tô Minh chợt lóe, hắn không phản cảm với hành động của Tử Long chân nhân, nếu hắn ở vào vị trí của đối phương thì chắc chắn sẽ làm như vậy.
Giữa Tử Long chân nhân và gã đàn ông chân mày vàng, bởi vì Tử Long chân nhân bị thương nhẹ chút cho nên hơi điều dưỡng liền hồi phục hơn phân nửa. Gã đàn ông chân mày vàng thì bây giờ gã thiếu nhất là thời gian, gã cần thời gian hồi phục
Hành động của Tử Long chân nhân trước tiên đi ra Bộ Linh đài dẫn đến tiếng nổ, khiến gã đàn ông chân mày vàng cần thời gian bị rút ngắn, kế đó là dương mưu, xem như đường đường chính chính.
Sau khi Tử Long chân nhân rời đi, Chu Hữu Tài chậm chạp đứng dậy, một bước đạp xuống. Bộ Linh đài chỗ Chu Hữu Tài ở phát ra tiếng nổ, phân nhánh xuất hiện vòng xoáy, không thèm liếc gã đàn ông chân mày vàng, bước vào trong vòng xoáy.
Xung quanh tiếng Hỏa Linh rít gào ngày càng mãnh liệt, đã mau chóng tới gần. Có thể thấy không gian xung quanh lăn lộn kịch liệt, toát ra khí thế nuốt trời cắn đất.
Tô Minh nhìn hoưngs gã đàn ông chân mày vàng mặt âm trầm, biểu tình ĩn lỗi, chắp tay với gã, mở miệng như muốn nói điều gì nhưng cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.
Gã đàn ông chân mày vàng nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu với Tô Minh. Nên biết hiện tại trong bốn người gã đàn ông chân mày vàng đã đắc tội Tử Long chân nhân, gã hoàn toàn bỏ qua Chu Hữu Tài, nếu Tô Minh không biểu đạt thiện ý thì thôi, gã sẽ suy nghĩ tìm cách giết chết hắn, đề phòng hắn bắt tay với Tử Long chân nhân. Giờ gã đàn ông chân mày vàng thấy biểu tình của Tô Minh thì đè nén suy nghĩ khác, đa số là nghĩ cách lôi kéo Tô Minh cùng chính mình kết minh.
Tô Minh cúi đầu với gã đàn ông chân mày vàng xong nhấc chân giẫm bình đài, phát ra tiếng nổ. Bên cạnh Bộ Linh đài của Tô Minh cũng xuất hiện vòng xoáy, hắn lần nữa đầy xin lỗi gã đàn ông chân mày vàng, bước vào trong vòng xoáy, biến mất.
Sau khi vào vòng xoáy, vẻ xin lỗi trên mặt Tô Minh biến mất, bị lạnh lùng thay thế. Nếu mọi người đều dùng kế thì dĩ nhiên Tô Minh sẽ không ngay mặt đối diện, mới nãy xin lỗi hoàn toàn là giả dối, mục đích khiến gã đàn ông chân mày vàng đến lôi kéo mình, vậy thì sự tồn tại của Tô Minh dù là với Tử Long chân nhân hay gã đàn ông chân mày vàng đều rất quan trọng. Cộng thêm Tô Minh biết rõ về Chu Hữu Tài, lại có tình cảnh không gian phía trước, ít nhất tốt hơn đối với Tử Long chân nhân, gã đàn ông chân mày vàng nhiều. Vậy thì Tô Minh sẽ đứng ở vị trí bất bại.
Làm sao chu toàn giữa các cường giả, đạt được lợi ích lớn nhất, điều này lấy tâm kế của Tô Minh, đấu với đám cáo già này xem như lực lượng ngang nhau.
"Cách trung tâm Đệ Ngũ Hỏa Lô đã rất gần."
Tô Minh ở trong vòng xoáy cảm nhận sự sống trôi qua, yên lặnng hìn hỗn độn trong vòng xoáy, lòng dâng lên cố chấp và khát vọng.
Tô Minh muốn dùng tốc độ nhanh nhất đi trung tâm Đệ Ngũ Hỏa Lô, nhìn xem chỗ đó có người mẹ trong ảo cảnh ký ức năm xưa không. Đó là loại suy nghĩ thấp thỏm, phức tạp, kỳ vọng, khiến lòng Tô Minh không cách nào bình tĩnh.
Trong không gian Tô Minh nhìn thấy Tử Long chân nhân, Chu Hữu Tài. Hai người giống như Tô Minh, đều nhìn chằm chằm mặt đất không gian, biểu tình biến nghiêm túc chưa từng có.
Trên mặt đất có một ngọn núi cao ngất đâm mây, màu núi là xanh, vô tận ánh sáng xanh phủ lên ngọn núi. Trên đỉnh núi có một thạch đài cỡ mấy mét, bên trên đặt một quyển sách đá.
"Trên sách ghi chép một loại thuật, tên là... Di Sơn."
Thanh âm tang thương bỗng truyền khắp thế giới.