CHA NUÔI! CON HẬN NGƯỜI!

Ả ta nằm bệt xuống đất, tham lam hít lấy oxi Cô gái tóc đen bước vào nhà vệ sinh, đám nhân viên kia liền im lặng tản ra hai bên, cô ta nhìn ả nhếch mép cười, dùng giày cao gót đá mạnh vào bụng ả, giọng nói chế giễu:

"Lưu tỷ à! Tỷ không sao chứ?"

"Con Con chó" Ả thở hổn hển, tay ôm phần bụng bị đau, cất giọng yếu ớt

"Con chó! Tỷ đang nói tỷ hả?" Cô gái tóc đen dùng mũi giày giậm mạnh lên bàn tay ả

Á Ả đau đớn, khoé mắt ướt đẫm, tay cố đẩy mũi giày kia ra

"Con chó Tao cứ nghĩ mày là bạn tao!" Ả gằn từng chữ

"Bạn Ha Ha Bạn sao? Mày đã từng xem tao là bạn chưa? Hay mày chỉ xem tao như con chó sai vặt, mày sai tao làm đủ chuyện, mày thích thì mày ngon ngọt, không thích thì chửi tao đủ điều Mày Mày còn còn cướp đi người mà tao yêu nhất! Tao hận mày!" Cô càng nói càng giậm mạnh hơn khiến nó chảy máu, máu theo dòng nước loang ra khắp nơi

"A! Mày Mày dám phản tao!" Ả cắn răng chịu đựng, tay nắm chặt bàn tay bị giậm

"Tao giờ không còn như trước để mày điều khiển nữa đâu!" Cô ta cười khinh bỉ, thả tay ả ra, quay người đi ra ngoài

"Hết chuyện rồi! Mau về làm việc đi!"

Đám nhân viên nhìn cô ta kinh sợ, không tin một người hiền lành trong công ty lại trở nên như vậy, bọn họ liền gật đầu rời đi còn không quên liếc xem ả ta Cô ta ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn thấy được bóng dáng quen thuộc liền hướng gót giày đi tới Cô khoanh tay, nhìn cô ta, miệng luôn mỉm cười

"Cô làm tốt lắm!"

"Tạ Chủ tịch! Cũng nhờ cô, tôi mới trả thù được cô ta"

"Ở xã hội này yếu đuối thì bị xem thường Nhu Tử! Cô phải mạnh mẽ để chà đạp lên những người đã tổn thương cô"

"Cảm ơn cô! Chủ tịch!"

Lưu Nhược Lam toàn thân run rẩy, khoé mắt đẫm nước, tay kia càng nắm chặt phần tay đau nhức Ả dùng chút sức lực còn lại cố chống cơ thể ngồi dậy, tựa vào vách tường

"Tại sao!? Tại sao!?" Ả như điên tiết, hét thật lớn

"Marie Là mày Mày khiến tao ra nông nổi này Tao sẽ không để yên cho mày đâu!" Ánh mắt ả ta đỏ ngầu, bàn tay đau nhức nắm chặt lại, móng tay găm sâu vào vết thương khiến nó chảy máu nhiều hơn

Cô hoàn thành xong công việc, mệt mỏi dựa lưng ra sau, tay trái cầm bút bi quay quay, tay phải day day vùng da giữa trán Cô thở dài, liếc nhìn giờ trên đồng hồ treo tường

Đã sáu giờ! Cô phải đi đón Ly Ly!

Nghĩ tới đây, cô lập tức đóng tập hồ sơ, đeo túi xách rời khỏi phòng Vừa ra khỏi công ty, cô đã nhìn thấy Đằng Minh, anh ta đậu xe trước cổng, nhìn thấy cô liền mỉm cười, vẫy tay với cô Cô chỉ gật đầu mỉm cười, lại gần

"Anh tới đây làm gì?"

"Tôi muốn tài trợ cho bộ sưu tập mới của công ty cô Mình tới chỗ nào đó nói chuyện được không?" Đằng Minh bước xuống xe vòng qua mở cửa xe cho cô

"Mai không được sao? Giờ tôi đang bận!"

"Cả tuần này tôi đều bận hết, khó khăn lắm mới rảnh được bữa nay! Nếu cô lo lắng không ai đón Ly Ly thì yên tâm, tôi đã nhờ Tư Vũ đón con bé!"

"Xin lỗi! Có thể để tôi gọi xác nhận?"

"Được!"

Cô móc trong túi ra điện thoại di động, bấm dãy số gọi Đầu dây bên kia liền bắt máy:

"A lô"

"Anh hai! Anh đã đón con bé?"

"Em yên tâm, anh đón con bé rồi Con bé đang chơi với Rania Em cứ lo công việc đi!"

"Vậy thì tốt! Không phiền anh nữa! Em cúp đây!" Khi đầu dây bên kia bắt đầu vang lên tiếng: "Tút Tút Tút" Cô mới cất điện thoại vào túi, rồi leo lên xe Đằng Minh, anh lái xe rời khỏi công ty Đằng Minh và cô không biết là từ nãy giờ dường như có người luôn quan sát mọi nhất cử nhất động của họ Anh lái xe đuổi theo họ, ánh mắt vì tức giận mà đỏ ngầu hằn lên từng tia máu, tốc độ lái xe của anh ngày càng nhanh hơn

Cô là của anh, Lâm Tạ Phong! Thằng khác đừng hòng cướp được!"

Đằng Minh đưa cô tới nhà hàng Quách Linh đối diện công viên Mộc Linh Cô cảm thấy có gì đó không đúng, nhân viên đưa họ đến phòng có không gian rất lãng mạn, dường như không có đèn mà được thắp sáng với vài ngọn nến Trong phòng còn có ban nhạc riêng, nhìn đâu đâu cũng thấy các cặp với nhau Cô nheo mắt nhìn Đằng Minh, anh giả vờ không nhận ra ánh mắt của cô Cô đâu biết là anh đã bí mật nói nhân viên đưa họ tới khu vực dành cho các cặp tình nhân

Anh liền lại kéo ghế cho cô, anh cũng ngồi xuống ghế Bọn họ gọi món, khi nhân viên đã đi, cô nhìn anh vào thẳng vấn đề:

"Anh nói muốn tài trợ cho bộ sưu tập mới của công ty tôi?"

"Đúng vậy! Anh muốn tài trợ kinh tế cho bộ sưu tập sắp tới Anh nghe nói, tuần sau công ty em tổ chức show diễn ra mắt bộ sưu tập đầu tiên của công ty"

"Đây là dự định bên công ty em"

""

""

Lâm Tạ Phong ngồi một mình ở bàn cách đó không xa, anh từ lúc bước vào đã thu hút sự chú ý của các cặp đôi Anh nhìn hành động của bọn họ Cô và anh ta cười nói vui vẻ nhỉ! Trước đây ở với anh cô chưa bao giờ cười tươi như vậy! Máu ghen của anh dường như đã nổi lên, tay nắm chặt nắm đấm đập mạnh xuống bàn, nhiều cặp tình nhân theo phản xạ quay qua nhìn anh, anh liền liếc ánh mắt hung dữ về phía họ khiến họ run sợ quay đi chỗ khác

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi