CHA NUÔI! CON HẬN NGƯỜI!

Lợi Tư Vũ vừa lái xe vừa nhìn qua gương, anh thấy cô trên người chỉ vỏn vẹn chiếc áo sơ mi mỏng đang co rút người lại vì lạnh Anh cầm lấy áo vest đưa cho cô ý bảo cô khoác vào người Nhìn thấy chiếc áo vest cô như thấy được vật cứu tinh, vội lấy áo chùm kín người lại Cô nãy giờ là sắp chết cóng đến nơi rồi!

Anh lái xe về đến Lợi gia, vòng qua mở cửa cho cô bước xuống xe Vừa vào nhà cô thở phào nhẹ nhõm, cả người mệt mỏi ngã xuống ghế sofa Chuyện lúc nãy cứ như ác mộng vậy, sao anh lại hành động như thế? Lẽ nào là vì hồi chiều cô nói những lời đó?

Lợi Tư Vũ nhìn cô, ánh mắt cô vẫn chăm chú nhìn về một hướng, nét mặt trầm tư Anh thở dài lắc đầu, đi vào bếp rót cho cô một ly nước ấm có pha chút mật ong Anh cầm ly lại đặt trên bàn, ngồi bên cạnh cô

"Nói anh nghe, có chuyện gì?" Anh đưa tay xoa mái tóc rối của cô, một vài sợi còn thấm đẫm mồ hôi

"Anh hai Em làm vậy là sai sao?" Cô bất lực gục đầu vào vai Lợi Tư Vũ Đôi mắt long lanh đã bắt đầu đẫm nước

"Anh là người ngoài cuộc căn bản không hiểu rõ được Chuyện tình cảm rất phức tạp khó nhận ra được ai đúng ai sai"

"Yêu là đau vậy hả anh?" Khoé mắt cô trải dài tầng nước mỏng, một giọt, hai giọt rồi ba giọt rơi trên mu bàn tay cô

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chiều nay anh nghi ngờ khi thấy hai người biểu hiện rất lạ!"

"Em nói trái tim em thuộc về người khác Em biết mà! Anh ta vẫn như vậy, lúc nào cũng cưỡng chế người khác phải phục tùng anh ta Đồ ích kỉ! Bốn năm rồi, anh ta vẫn xem em như món đồ để thoả mãn, căn bản giữa chúng em không có tình yêu tồn tại Anh thấy đấy ban nãy anh ta định cưỡng hiếp em Thật độc ác! Tại sao lại không buông tha cho mẹ con em? Chẵng lẽ em chết đi anh ta mới vừa lòng!" Cô cười khẩy, nét mặt giễu cợt, nước mắt tuôn ra nhiều hơn

"Đừng khóc được không? Anh sẽ đau lòng đó!" Lợi Tư Vũ đưa tay lau đi giọt nước mắt ở hai bên má cô, ôm chặt cô vào lòng

"Trái tim một người đã yêu thì yêu hết mình nhưng đã tổn thương thì rất khó chữa lành" Vừa nói dứt câu, cô liền gục mặt vào lồng ngực anh, tay nắm chặt lấy áo sơ mi ở hai bên hông anh Tiếng khóc ngày càng lớn, nước mắt cũng theo đó ào ạt tuôn ra Tay anh vuốt dọc sống lưng cô an ủi, tay kia siết chặt cô vào lòng

Cô khóc đến sưng cả mắt, ngủ thiếp đi trong lồng ngực anh hai Lợi Tư Vũ bế cô lên phòng, anh đắp chăn cho cô rồi rời đi

- ----------------

Sáng hôm sau

Lâm gia

Anh thay trên người bộ âu phục màu xám, đúng với tâm trạng anh bây giờ, không tốt chút nào, anh ngồi vào bàn ăn, vẫn như thường ngày chăm chú đọc báo,thỉnh thoảng cầm ly cà phê nhâm nhi Yến Nhi từ trên lầu đi xuống, trên người mặc chiếc đầm ngủ mỏng hai dây chỉ che được phần cần che còn lại đều trong suốt Cả người ả nồng nặc mùi rượu, tay đưa lên mặt ngáp ngắn ngáp dài đi lại bàn ăn Ả ta quát lớn với cô giúp việc đứng bên cạnh như thể mình chủ ở đây vậy:

"Mau lấy thuốc giải rượu cho tôi! Nhanh đi!"

"Dạ!" Cô giúp việc liếc nhìn ả, khuôn mặt biểu lộ sự khinh bỉ, nhấn mạnh "Ăn nhờ ở đậu nhà người ta mà cứ nghĩ mình là bà chủ!" Cô giúp việc đay nghiến thầm chửi rủa, đi vào bếp lấy thuốc cho ả

"Cô nói gì đó? Có gan nói lại lần nữa!" Ả ta nghe loáng thoáng câu nói của cô, tức giận liếc nhìn cay cú

"Đủ rồi! Cô hôm qua lại đi đêm?" Anh bực mình quăng tờ báo xuống bàn, tay bưng ly cà phê lên miệng uống

"Anh à, em là đi tụ họp với đám bạn thôi mà! Đi chơi em vẫn nhớ đến anh đấy thôi" Ả ta giấu nhẹm đi bộ mặt cay cú thay vào đó là chiếc mặt nạ vui vẻ Nũng nịu nói ra những lời lả lướt khiến anh nghe cảm thấy một cỗ kinh tởm trào tới họng

"Cô đi đâu cũng được, đó là quyền của cô nhưng đừng làm ảnh hưởng đến Lâm gia tôi! Nếu không cô lãnh không nổi đâu!" Anh nói xong liền đứng dậy, lái xe ra khỏi biệt thự Ả đàn bà chết tiệt, vì ả mà anh bị đồn là bị tình nhân cắm sừng, thanh danh anh sẽ để đâu? Nếu không vì Đằng Minh anh sẽ còn giữ ả lại sao?

Ả trừng mắt nhìn anh rời đi, trong lòng khó chịu đay nghiến Gì chứ? Con chó nào tung tin đồn, chuyện ả mượn danh tiếng của anh để vào các vũ trường lớn, còn chuyện ả cặp kè với đám đại gia sau lưng anh Anh là một người cao ngạo, lòng tự trọng rất lớn sẽ để tin xấu về mình bị lan tỏa sao hay anh sẽ diệt trừ tất cả? Ả phải cẩn thận hơn mới được, anh đây chỉ mới cảnh cáo ả, lần sau sợ sẽ không may mắn như vậy!

"Con chó nào? Mẹ nó!" Lúc này cô giúp việc từ trong bếp bưng ly thuốc để lên bàn cho ả Ả hậm hực, uống một hơi hết sạch lại liếc nhìn cô rồi quăng chiếc ly xuống đất khiến nó vỡ tan tành

"Đắng quá! Mày cho tao uống cái gì vậy hả?"

"Dạ Thuốc cô dặn dặn" Cô giúp việc run sợ, nói không thành lời

"Câm miệng! Mau dọn đi!" Ả nói xong, liền đi lầu

"Con điên!" Cô giúp việc liếc nhìn ả hậm hực, thì thầm trong miệng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi