CHA NUÔI! CON HẬN NGƯỜI!

Bọn cô vừa ổn định chỗ ngồi trong rạp, cô cầm bắp nước để trên thanh ghế của Ly Ly Một lúc sau, có người ngồi xuống bên cạnh cô, cô theo phản xạ quay qua nhìn thì như có điện chạy qua người vậy, cô giật mình mở to mắt nhìn người bên cạnh

"Anh dô đây làm gì?"

"Vào rạp phim không xem phim thì làm gì!?" Lâm Tạ Phong hài lòng trước phản ứng của cô, anh nhàn nhã ngồi dựa vào ghế, chân vắt chéo thong thả trả lời câu hỏi của cô

"Dô đây ngồi chỗ nào cũng được sao phải là ở đây!" Cô hậm hực, nói lẩm bẩm trong miệng nhưng vẫn đủ để anh nghe thấy, anh chỉ cười nhàn nhạt nhìn cô Cô không thèm nhìn anh nữa chăm chú vào màn hình bự phía trước

Ly Ly quay qua nhìn cô đang nói chuyện với ai đó, cô bé tò mò Khi thấy cô đã ngừng, mắt nhìn về phía trước, cô bé mới dám hỏi vì Ly Ly luôn nhớ cô đã từng nói rằng người lớn nói chuyện con nít không được xen vào:

"Mami nói chuyện với ai vậy ạ?"

"Không có gì đâu Ly nhi!" Cô cố nghiêng người che khuất tầm mắt cô bé nhưng ông trời đâu theo ý cô, anh vậy mà lại biết được ý đồ của cô, cố tình ngã người ra phía trước để cho Ly Ly thấy mặt Cô bé vừa nhìn thấy anh liền vui mừng như được ăn kem, cất giọng lớn:

"Daddy!" Ly Ly kêu lớn quá khiến mọi người trong rạp chiếu phim đều tập trung chú ý về phía ba người họ Cô cười ngại ngùng nhìn xung quanh cúi đầu xin lỗi rồi nói nhỏ trách Ly Ly:

"Ly nhi! Con bé này nhỏ tiếng lại, đây là rạp chiếu phim đấy!"

"Dạ con xin lỗi" Ly Ly phụng phịu mặt, cái môi chu ra nhận lỗi Cô bé đưa lưỡi liếm liếm khoé môi, nói nhỏ với cô:

"Mami! Con muốn ăn kem, chút nữa mami mua kem cho con đi!"

"Không được! Hôm nay con đã ăn bốn cây rồi, ăn nữa sẽ bị viêm họng!" Cô lắc đầu kiên quyết không cho mặc Ly Ly năn nỉ Cô bé buồn xịu mặt một đống

Anh nãy giờ vẫn tập trung nhìn về cô và Ly Ly, nháy mắt ra hiệu với Ly Ly

"Chút ra ba mua kem cho con" Anh nói rõ từng chữ trong miệng không phát ra tiếng nên cô vẫn không biết hai người đang ám hiệu cho nhau

Ly Ly đổi sắc mặt trở nên vui vẻ, gật đầu lại với anh Cô nhìn biểu hiện của Ly Ly nghi hoặc, quay lại ra sau nheo mắt nhìn anh Anh vẫn tỏ ra bình tĩnh như không có gì, mắt nhìn về màn hình phía trước

Đã đến giờ chiếu phim, nhân viên tắt toàn bộ đèn, cả căn phòng tối thui chỉ có đèn màn hình chiếu là còn sáng Cả căn phòng yên tĩnh, mọi người ai cũng tập trung vào bộ phim chỉ có duy nhất anh là tập trung nhìn người bên cạnh Cô vẫn chăm chú vào bộ phim căn bản là không biết anh đang nhìn chằm chằm cô Anh đưa tay từ từ nhích lại gần nắm tay cô, cô thẳng thừng rút tay ra, mắt vẫn không chuyển hướng nhìn anh

Hai tiếng sau bộ phim kết thúc, cô bế Ly Ly cùng Phi Yến và Tào Khê đi qua trước mặt anh, mặc nhiên xem anh là không khí vậy Anh bị cô bơ một cục, trong lòng tức tối nhưng vẫn mặt dày theo sau bọn họ Ra khỏi rạp thì Ly Ly lại nằng nặc đòi anh bế nên cô đành để cô bé lại chỗ anh Ly Ly vui mừng nhảy xổng lên người anh, hai tay ôm chặt cổ anh, đầu dựa lên vai anh

"Cái con bé này sao nay lạ thế?" Cô lắc đầu nhìn Ly Ly Bình thường con bé luôn thích được cô bế nay lại nằng nặc đòi anh bế là sao!?

Cô thở dài quay đầu cùng Phi Yến và Tào Khê đi trước, còn anh và Ly Ly vẫn đứng im tại chỗ đợi đến khi cô đi khuất anh mới bế Ly Ly đến quầy kem, quay sang hỏi cô bé:

"Con thích ăn kem gì? Ba mua!"

"Con muốn sôcôla" Ly Ly trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi chỉ tay về thùng kem sôcôla tại quầy

"Lấy tôi một cây kem sôcôla" Anh vừa nói tay vừa rút trong ví ra tờ năm trăm đưa cho nhân viên Cô nhân viên nhìn tờ tiền trong tay anh lại khó xử nhìn anh nói:

"Dạ anh có tiền lẻ không? Em không có tiền thối ạ"

"Không, tôi chỉ có tờ đây thôi" Anh nhàn nhạt trả lời

"Dạ vậy anh chờ xíu để em đi đổi" Cô nhân viên cầm tờ tiền đưa cho nam nhân viên nhờ anh ta đi đổi Vài giây sau nam nhân viên quay lại với trên tay một đống tiền lẻ đưa hết cho anh chỉ lấy tám nghìn tiền kem Anh gật đầu nhận lại tiền không thèm đếm xem có đủ không mà cứ thế nhét lại vào ví rồi bế Ly Ly đi về phía trước

Ba người bọn cô vừa đi vừa tám chuyện vui vẻ nên không để ý phía sau anh và Ly Ly đã đi đâu mất Lúc này xui xẻo thế nào cô lại đụng mặt ả Yến Nhi đang từ cửa hàng quần áo bước ra, cô ả vừa nhìn thấy cô nét mặt vui vẻ ban nãy đã thay bằng vẻ mặt ghen ghét Cô không quan tâm chỉ liếc ả một cái, nhếch mép khinh bỉ định đi lướt qua ả nhưng ả nhanh chóng đưa tay ra cản trước mặt cô, giọng nói chua chát:

"Chào Tư Linh! Lâu quá không gặp!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi