CHA NUÔI! CON HẬN NGƯỜI!

Bà ngoại vừa thấy Rania và Lợi Tư Vũ đi xuống cầu thang liền vui mừng, tay chống gậy đứng dậy đi lại xoa đầu hai đứa:

"Hai cháu đi chơi hả?"

"Dạ! Ngoại Tổ Mẫu, cho cháu mượn Rania tối nay ạ!" Anh ghé sát lại nói thầm vào tai bà ngoại nhưng Rania lại nghe thấy, cô liếc ánh mắt giết người nhìn anh

"Cháu cứ thoải mái Bà cho cháu mượn cả tuần luôn" Bà ngoại hiểu tâm lý, vui vẻ trả lời Cô thì như bị cho ra rìa chỉ biết đứng trợn mắt há mồm nhìn ngoại rồi lại nhìn vẻ mặt đắc ý của anh

Trời vậy có được xem là cô bị đem bán cho anh không? Cô cứ cảm thấy mình là bị hai người đây sắp đặt vậy!

Anh liếc nhìn cô cứng người đứng bất động một chỗ, cảm thấy có chút buồn cười, đi lại vòng tay qua ôm cái eo của cô, tay kia búng vào mũi cô một cái

"Chúng ta đi thôi!"

"Ơ dạ Ngoại con đi nha!" Cô giật mình, đi lại gần cúi chào rồi ôm ngoại một cái mới theo anh ra xe Trước khi đi, sau lưng hai người ngoại còn nói vọng ra:

"Hai đứa đi chơi vui vẻ nha! Rania, tối khỏi về cũng được!"

Rania hậm hực ngồi trong xe, hai hàng lông mày nhíu chặt Cô không ngờ ngoại lại thuận theo anh như vậy!

"Ngoại à! Ngoại đây là dâng cháu đến miệng sói đấy!" Cô nói thầm trong miệng Còn anh đang lái xe, nghe thấy cô trách móc, cảm thấy có vài phần đáng yêu, khóe môi nhếch lên thành một đường cong tuyệt đẹp nhưng trong đó lại loáng thoáng có vài tia tà ý khó mà phát hiện ra Cô thì cứ hồn nhiên nhìn ngắm cảnh vật mà không biết chuyện gì sắp xảy ra!?

- -------------------

Lợi gia

Cô bình thường ở nhà sẽ diện trên người bộ váy ngủ mỏng tanh, chỉ có những lúc xuống lầu thì khoác thêm áo lụa bên ngoài nhưng hôm nay nhà có khách nên cô mặc một áo thun rộng giấu quần, trên người đeo thêm tạp dề Cô đang lục đục trong bếp, một tay cầm muỗng khuấy sốt, tay kia nêm nếm thêm gia vị Mấy nữ giúp việc lúc đầu cũng bị cô từ chối phụ giúp nhưng họ vẫn nằng nặc đòi làm cô để họ lau chén dĩa và bày biện trên bàn

"Cô giúp tôi gắp mì ra dĩa, tôi sẽ đổ sốt!" Cô hướng một nữ giúp việc gần đó nói

"Dạ cô chủ!" Nữ giúp việc vội đi lại tắt bếp, vắt ráo nước rồi chia gắp đều ra dĩa

Ly Ly ngồi xem phim hoạt hình ở phòng khách, bụng cô bé bắt đầu kêu ùn ụt, hai chân nhảy khỏi ghế đi lại đứng ở cửa phòng bếp nói vọng vào:

"Mami! Xong chưa? Con đói quá!"

"Con yêu, gần xong rồi! Con điện thoại hối cậu đi!"

"Dạ mami!" Cô bé chạy nhanh lại phòng khách, cầm điện thoại cô để trên bàn nhấn gọi cho anh:

"Cậu đẹp trai! Nhanh nhanh về!"

"Rồi! Cậu gần tới biệt thự rồi!"

Cô trong bếp đã xong hết mọi thứ rồi, chỉ còn đợi Lợi Tư Vũ và Rania về là có thể dùng bữa

Mười phút sau

Anh dừng xe, đi qua mở cửa đỡ Rania xuống xe rồi cả hai cùng tiến thẳng vào bếp Rania nhanh lại bồn rửa tay sạch sẽ, còn anh nhìn chiếc bàn ăn không ngừng lên tiếng khen ngợi cô em gái của mình:

"Ôi! Trông ngon thế, từ ngoài mà anh đã nghe được mùi thơm rồi! Em anh xuất sắc!" Anh vừa nói tay vừa định bóc một miếng thịt bò ăn thì Rania lại nhanh tay hơn dùng một chiếc đũa gõ vào mu bàn tay anh

"Anh rửa tay chưa mà ăn?"

"Giờ anh đi rửa!" Anh gãi đầu cười trừ, hai tay kéo ghế cho Rania ngồi rồi đi vào bếp rửa tay sạch sẽ

Trong bữa ăn, Rania không ngừng gắp thịt bò cho Ly Ly, còn cô và anh thì tập trung nói về việc xây biệt thự cho hai mẹ co cô

"Tư Linh! Anh đã liên hệ với bên xây dựng rồi, vật liệu đều do anh đích thân đi lựa Rất nhanh thôi biệt thự của em sẽ được hoàn thành"

"Anh hai, cỡ bao lâu mới xong?"

"Tầm khoảng ba tháng nữa Nếu nhanh hơn thì hai tháng sẽ hoàn thành"

"Nếu được anh có thể hối thúc bên đó được không?"

"Ưm Em gấp lắm hả?"

"Em muốn nhanh hoàn thành để con bé có một nơi an toàn hơn Em sợ anh ta biết hai mẹ con em đang ở đây sẽ làm khó dễ anh, lúc nào cũng có thể bắt con bé rời xa em bất cứ lúc nào Anh biết không? Em ngày đêm luôn lo sợ điều đó sẽ xảy ra, tối nào em cũng nằm ác mộng! Giờ chỉ còn cách cho con bé một nơi ở mới nhưng nơi đó anh ta sẽ không biết!" Cô thở dài, cơn ác mộng đó lại hiện lên trong đầu cô Trong lòng lại dấy lên nỗi bất an, lo sợ một ngày anh sẽ bắt con bé đi đâu đó thật xa, cô sẽ mãi mãi không nhìn thấy con bé được nữa

"Em yên tâm, anh ta không làm gì được anh đâu! Nếu em muốn, ngày mai anh sẽ gọi để hối bên đó nhanh xây xong biệt thự cho em!" Lợi Tư Vũ hạ đũa xuống, tay nắm chặt tay cô, ánh mắt anh thấu hiểu nhìn sâu vào đôi mắt cô long lanh sắp đẫm ướt của cô

"Cảm ơn anh!"

"Em là em anh mà cảm ơn gì!? Thôi hôm nay đang vui, đừng lo nữa Anh sẽ lo mọi chuyện, mau ăn đi!"

Cô gật đầu, gạt bỏ hết mọi chuyện sang một bên Tiếp tục vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ với anh và Rania

Cô chỉ vui vẻ trước mặt vậy thôi nhưng cô biết đêm về cô sẽ lại suy nghĩ lung tung Thôi thì cứ để tự nhiên mọi chuyện, dù gì cô cũng không phải là trải qua lần đầu

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi