CHA TA LÀ RỒNG

Tuyết Chi thần - chương 4

Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi

Một lát sau, nam tử để đứa con thứ hai dẫn Thiên Hữu đi nghỉ ngơi. Thanh niên nắm tay dẫn cậu vào một căn phòng cổ kính xinh đẹp. Khung cửa gỗ khắc dây leo, nội thất bên trong đều là mây tre, trong đại sảnh còn có mấy ngọn đèn cung đình đang thắp sáng. Thiên Hữu lập tức bị cảnh sắc bên ngoài cửa sổ hấp dẫn. lynzmix.wordpress.com Từng chùm hoa Tử Đằng màu tím rủ xuống bên hồ nước. Những cánh hoa rơi xuống mặt nước tạo nên từng vòng từng vòng gợn sóng. Trong hồ những con cá chép nhiều màu sắc vui vẻ bơi lội chơi đùa, thỉnh thoảng rèm cửa bên cạnh còn lay động theo cơn gió nhẹ (Lynz: hoàn toàn chém =.=)

"Nơi này gọi là Tử Mộng Cư, về sau chính là chỗ ở của em. Có thích không?" Thanh niên mỉm cười nói, ai ngờ đứa trẻ lại phi thường nhiệt tình nhảy dựng lên ôm lấy khuôn mặt của hắn dùng sức hôn một cái, phát ra một tiếng "Chụt !" rất vang.

"Yes, Thank you!"

Ở phương Tây hôn má có lẽ là một lễ nghi vô cùng bình thường, nhưng với một nơi truyền thống như Trung Quốc thì ý nghĩa biểu đạt của nó lại hoàn toàn bất đồng. Thanh niên vuốt vuốt hai má sửng sốt một chút.

Đứa nhỏ lại ghé vào bên cửa sổ ngắm cảnh sắc bên ngoài. lynzmix.wordpress.com Trên mặt hồ lượn lờ một tầng sương khói, những con cá chép rực rỡ nổi trên mặt nước, tự do tự tại bơi lội giữa không trung, những chiếc vảy đầy màu sắc lòe lòe phát ra ánh sáng.


Thiên Hữu kinh ngạc há hốc mồm, cậu đang nhìn thấy cái gì thế này ?!

"Cái kia . . . . " kéo kéo ống tay áo của người bên cạnh, lúc này cậu mới nhớ tới hình như mình vẫn chưa biết vị Nhị ca này của mình tên là gì.

Thanh niên tựa hồ biết được cậu đang nghĩ cái gì, đi đến chiếc bàn trong phòng, nhấc bút viết lên giấy Tuyên Thành hai chữ rồi mới nói với cậu "Ta tên là Ngao Lam, Ngao là họ mà Lam là ngọn núi trong sương mù, trong Tân Tài Trúc của Bạch Cư Dịch có đoạn Chưa đêm thanh lam nhập, trước thu bạch lộ đoàn chính là chỉ màu xanh lam trong sương mù."

Tuy rằng không hiểu lắm nhưng Thiên Hữu đoán rằng đây hẳn là một cái tên rất thanh nhã cũng giống như khí chất tao nhã của thanh niên vậy, lynzmix.wordpress.com mà cậu lại không hề biết rằng kì thật chữ lam" ở trên đất nước này mang theo một ý nghĩa khác.

Thanh niên lại nói tiếp "Ta biết ở nước ngoài có thói quen gọi thẳng tên của huynh đệ, tỷ muội nhưng ở Trung Quốc lại phân chia tôn ti trật tự, em nên gọi ta là Nhị ca."

Thiên Hữu ghé vào cạnh bàn học hỏi: "Như vậy ca ca xinh đẹp kia thì sao?"

"Em đang nói Lăng? Hắn tên là Ngao Lăng. Lăng có ý nghĩa là bao trùm, áp đảo tỷ như sắc bén, áp đảo người khác nhưng cũng có nghĩa là rét lạnh ví như đông lạnh."

Cái tên thật là tương xứng với người, Thiên Hữu không khỏi thầm nghĩ như vậy. lynzmix.wordpress.com

"Tên vô cùng quan trọng, Quảng Đông có câu tục ngữ "Không sợ người phá hư mệnh, chỉ sợ bị người phá hư danh (tên)" Tên là chữ đầu tiên cha mẹ ban cho chúng ta, cũng có năng lực quyết định tương lai sau này của chúng ta."

Thiên Hữu căn bản nghe không hiểu câu tục ngữ Quảng Đông đột nhiên xuất hiện, chỉ cảm thấy ngôn ngữ của địa phương này phát âm có chút kỳ quái. Cậu cũng chỉ hiểu đại khái rằng tên là rất quan trọng còn về phần "năng lực quyết định tương lai" thì cậu nghe không hiểu gì cả.

"Đúng rồi, ở đại sảnh có gặp được một chú tên rất thú vị, trùng tên với một vị đại hiệp trong tiểu thuyết á." Vừa nói đến tên, lynzmix.wordpress.com Thiên Hữu lập tức nhớ tới người tên Lệnh Hồ Thông.

"Em nói Lệnh Hồ? Từ Thông của hắn không phải là Hướng mà là Thông trong thông minh Ngao Lam lại lấy giấy viết rõ ba chữ Lệnh Hồ Thông "Lệnh Hồ chính là chỉ hồ ly xinh đẹp."

"Vậy chú đó là hồ ly vừa thông minh lại xinh đẹp á?" Thiên Hữu nhớ người kia lúc cười rộ lên quả là có điểm giống hồ ly. Lời này cậu nói chỉ là vui đùa lại không biết thật sự bị mình nói trúng rồi.


"Như vậy tên của em thì sao? Cái tên phụ thân vừa cho em  ý." Tuy rằng không biết vì sao phụ thân lại cười vui vẻ tới vậy, nhưng cũng vì nụ cười chói mắt kia mà cậu bắt đầu nảy sinh hảo cảm với cái tên này. lynzmix.wordpress.com

Ngao Lam lại lấy giấy viết lên ba chữ, dạy cậu đọc "Hoa Thiên Hữu"

"Hoa . . . . Thiên . . . . Hữu . . . . " Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Thiên Hữu nhăn lại tiểu mi "Tại sao họ của em không giống với phụ thân? Có phải phụ thân không thích Thiên Hữu hay không?"

Nhìn hàng mi loan loan của đứa nhỏ nhăn lại, đôi môi hơi bĩu lên, con ngươi thật to màu tử lam trong suốt bịt kín một tầng hơi nước thực sự là chọc người trìu mến. Ngao Lam nhìn mà tâm nhói đau, liền vươn tay xoa xoa mái tóc ngắn của cậu. Đang định an ủi vài câu thì một giọng nam trầm ấm lại vang lên.

"Đương nhiên không phải !" Người nói đúng là Ngao Quang.

Không biết hắn đã tới từ lúc nào, dáng người cao lớn mang theo khí thế uy nghiêm từ từ đi tới. lynzmix.wordpress.com Thiên Hữu có chút sợ hãi lùi về phía sau nửa bước lại bỗng nhiên bị phụ thân ôm lấy.

Ngao Lam cũng lập tức nhường chỗ ngồi, đứng ở một bên bàn. Ngao Quang liền ngồi xuống, đặt Thiên Hữu ngồi ở trên đùi của hắn, lại đưa cho cậu một cây bút lông. Bàn tay to nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu, dạy cậu nắm bút lông như thế nào. Bàn tay to bắt đầu di động, hướng dẫn cậu viết ba chữ "Hoa Thiên Hữu."

"Ta cho con theo họ mẹ là tôn trọng mẹ của con, cô ấy đã rất vất vả mới sinh ra con. Hoa là hoa trong Trung Hoa, là hoa trong dân tộc Hoa Hạ Thời cổ đại có một người phụ nữ tên là Hoa Tư Thị sinh ra Phục Hy, lynzmix.wordpress.com mà hắn chính là một trong những tổ tiên của dân tộc Hoa Hạ Ta rất thích họ này."

Tuy rằng nghe không hiểu cũng không biết Hoa Tư Thị rồi Phục Hy trong lời phụ thân là ai, nhưng Thiên Hữu đột nhiên cảm thấy Hoa là một dòng họ vô cùng tài giỏi.


"Con hiểu rồi, phụ thân."

Nhìn ba chữ ghi trên giấy, Thiên Hữu thầm nghĩ : đây là tên của mình sao? Mình phải nhớ kĩ nó mới được.

Nam nhân lại ở trên trang giấy viết hai chữ "Ngao Quang, tên của ta. Ngao là họ của long tộc chúng ta, còn Quang trong quang minh, ánh sáng."

Thiên Hữu chú ý tới một từ tương đương cổ quái: "Long tộc? Chúng ta là Long tộc?" Nghe nói Trung Quốc là một đất nước có rất nhiều dân tộc, chẳng lẽ phụ thân kỳ thật là một dân tộc thiểu số? (Bộc Bạch: không phải dân tộc mà là chủng tộc )

"Long tộc là một dân tộc của Trung Quốc sao?" Một câu này của Thiên Hữu khiến cho Ngao Lam thiếu chút nữa phì cười, mà Ngao Quang khóe miệng cũng là nụ cười bất đắc dĩ mà yêu thương.

" Kỳ thật phải nói là . . . . . . "

Shoorin Yumi : ngệ thuật cắt chương  (¬‿¬)


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi