“Tôi nhớ cuối tháng này là sinh nhật của Sở Kình Hồng, sinh nhật năm nào của ông ta cũng là chuyện lớn của Giang Thành thậm chí là Hồ Tỉnh!”
“Đến lúc đó, các nhà đều sẽ đến chúc mừng, ba nhà chúng ta cũng vậy.
”
“Vậy thì sao không nhân lúc này tiếp cận Sở Kình Hồng chứ?”
Nói tới đây, ba người nhìn nhau một cái, tựa như đã hiểu!
Trần Hoàng Thiên cười ha hả: “Vậy thì đến lúc đó, sinh nhật của Sở Kình Hồng sẽ là ngày giỗ của Dương Tiêu!”
“Chúc chúng ta giành được thành công!” Giang Nhất Phàm cầm rượu vang trên bàn lên rót ba ly.
Ba người cười to cụng ly rồi một hơi uống sạch! Tiếng cười đó tựa như tiếng thét của ma quỷ vậy, vang vọng khắp căn phòng.
…
Mới sáng sớm ngày hôm sau, Lương Nhã Trân đã ở trong phòng làm việc lo đến quay cuồng.
Lời nói khi trước của Lục Hoàng Vỹ quả nhiên linh nghiệm rồi, công ty vốn đã kinh doanh không thuận lợi, lại phải chịu hai cú từ nhà họ Trần và nhà họ Hàn.
Dẫn đến mới sáng hôm nay đã phải nhận thông báo hủy hợp đồng của mấy công ty.
Mấy công ty này đều là bị nhà họ Trần và nhà họ Hàn kiểm soát.
Bỗng chốc, công ty có thể coi là họa vô đơn chí!
Trước bàn làm việc của cô là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Cô gái trẻ trung phơi phới, bộ dạng vô hại.
Lại thêm mái tóc dài bồng bềnh, nhìn trông vô cùng đáng yêu ngọt ngào.
Nhưng mà lúc này cô đang mặc đồ đi làm, trong tác phong vẫn có dáng vẻ của giỏi giang ở nơi làm việc.
Cô ấy là thân tín của Lương Nhã Trân, Trương Gia Giai, hai người cũng là bạn thân ở bên ngoài, tình cảm rất tốt.
Bây giờ cô cũng biết công ty đang gặp khó khăn lớn, cô chủ động xin giúp đỡ.
“Nhã Nhã, thật ra em vẫn giấu chị, em đem đề án thiết kế của chị cho cô Đổng xem rồi.
”
“Cô ấy rất có hứng thú với thiết kế của chị, cũng xem rất cẩn thận, tuy chuyện hợp tác vẫn chưa chắc chắn nhưng em nghĩ cũng chắc đến tám chín mươi phần trăm rồi.
”
“Nghe nói mấy ngày nay cô ấy đang ở Giang Thành, hay là em đích thân đến tìm cô ấy bàn bạc, chắc chắn luôn?”
“Vốn dĩ em định mọi chuyện ổn thỏa xong mới nói với chị để tạo bất ngờ nhưng bây giờ thực sự không kịp nữa rồi.
”
Nói xong, Trương Gia Giai lè lưỡi.
Lời này vừa dứt, Lương Nhã Trân hơi sững sờ, sau đó có chút bất ngờ nhìn cô bạn thân này của mình.
Cô Đổng là ai? Cô ấy chính là nữ hoàng thương mại nổi tiếng! Tên thật là Đổng Yến Châu, chính là chị đại trong giới thị trường kinh doanh quần áo ở Đông Hải!
“Giai Giai, cô Đổng nhìn trúng thiết kế của chị thật sao?”
Giọng nói của Lương Nhã Trân bắt đầu trở nên kích động.
Trương Gia Giai cười nói: “Tuy cô ấy không nói nhưng em có thể nhận ra cô ấy rất hài lòng, chắc là không thành vấn đề.
”
Lương Nhã Trân vỗ bàn: “Được, bây giờ em đi nói chuyện với cô ấy, nếu được thì ký hợp đồng luôn hôm nay!”
Chỉ cần ký được hợp đồng với Đổng Yến Châu, vậy thì công ty của cô chắc chắn có thể vực dậy rồi, thậm chí một bước lên trời.
Cô vô cùng tự tin với sản phẩm mà bản thân thiết kế!
Trương Gia Giai cũng vô cùng mong đợi, lập tức đứng dậy chuẩn bị xuất phát.
“A chờ đã.
”
Lương Nhã Trân gọi cô lại, nghĩ ngợi.
“Em bảo tài xế của chị lái xe đưa em đi.
”
Cô biết cô bạn thân này của mình còn chưa thi bằng lái.
Chuyện quan trọng như thế này mà gọi xe đi thì để Dương Tiêu đi cùng cô ấy cho rồi, huống hồ Dương Tiêu còn có thể làm vệ sĩ.
Lời vừa nói xong, Trương Gia Giai lại quay đầu cười xấu xa nhìn Lương Nhã Trân.
“Tài xế của chị, em nhớ… là Dương Tiêu kia đúng chứ?”
“Để bạn trai chị chở em, chị chắc chắn không ghen chứ?”
Trương Gia Giai cười xấu xa.
Lương Nhã Trân không vui lườm cô một cái rồi đáp: “Đừng vớ vẩn nữa, đi sớm về sớm~”.