CHA TÔI LÀ THANH TRA MEGURE?

3 ngày sau cô được Ran rủ đến nhà chơi,  vừa ăn vặt vừa uống trà, thám thính được một sự việc như dự đoán của Amaya 


Chủ nhật hôm Ran và Sonoko tham gia buổi học làm gốm, Conan cũng tẻn tò đi theo và cùng hai người tham gia khóa học, giữa chừng xảy ra án mạng, dù nhanh chóng được giải quyết ngay trong ngày nhưng cô vẫn thấy may khi không đi cùng họ


Cô bảo rồi, Conan ở đâu, án mạng liền xuất hiện nên nếu có thể, cô vẫn tránh né cậu bạn này


Sonoko giơ ảnh chụp chiếc cốc mình mất công làm cho crush, nhưng cuối cùng anh ta tưởng là bình hoa


Thấy chưa cô đã bảo mà, to  đến thế, ai mà không nhầm cho được


Hết đồ ăn vặt, có một cu li nhỏ bé đang chơi điện tử ngay trước mặt, hội 3 chị em liền nhờ vả cậu em nhỏ tuổi, gương mặt khó chịu khi bị nhờ vả đi vào phòng Ran nhưng khi bước ra lại hớn hở như bắt được vàng 


Chắc thấy được gì trong phòng Ran rồi nên mới vui như vậy


"Sắp tới tớ và Ran đi biển, Amaya đi không" Sonoko rủ lần thứ n về việc đi biển với Amaya, và cô gái cũng lần thứ n từ chối, đi đâu thì đi, nhưng đi biển thì xin kiếu 


"Lúc trước ở nhà tớ lên tàu vượt biển, cậu cũng đâu sợ hãi đến thế" Sonoko bực bội hỏi, tuy biết là bệnh lí của Amaya, nhưng cô bạn mình thế mà có chứng sợ biển tự nhiên cũng không vui cho lắm 


Cô ơi, lúc đó ở trong thuyền, chứ có phải xuống tắm hay đứng ở bờ vịnh đâu 


Với câu hỏi, cô chỉ có thể giải thích qua loa mà thôi


Trở về nhà gần 8h tối, mẹ đang ngồi xem chương trình giải trí, vừa ăn vừa uống bia thảnh thơi tận hưởng cuộc sống, cô phải công nhận cha mẹ sống vô cùng hoa hợp, cha mê ăn, mẹ mê uống, lão cha cô tệ trong bếp núc thì có mẹ cô bù lại, ông không giỏi trong việc biểu đạt tình cảm thì có vợ ông chủ động


Yêu nhau tận mấy năm trời, dù không có con cái, tình cảm vẫn rất chan hòa


"Amaya... lão cha của con hôm nay ở lại cơ quan, con mang đồ thay cho cha con giúp mẹ nhé"


"Tiền công 100 yên, quý khách muốn thanh toán tiền mặt hay chuyển khoản ạ" Amaya công khai vòi tiền, có biết dáng vẻ như hoa như ngọc của con gái mẹ được nhiều người nhòm ngó không, vậy mà cứ nhờ đi giao đồ vào buổi tối 


"Được rồi cô nương, tiền để trên bàn trang điểm phòng mẹ đó" Thiệt tình, muốn sai vặt nhỏ này cũng khó quá 


Amaya tung tăng vào phòng đôi vợ chồng già, lấy túi quần áo của cha cô cộng với tiền tip mang đi, đi ngang qua bộ hồ sơ được đặt tùy tiện trên đầu giường,  bình thường cô sẽ không tái máy tay chân với các đồ vật trong phòng cha mẹ, nhưng lần này cô lại thấy một tờ giấy xét nghiệm le lói được hở ra


Cô mở ra xem, là giấy xét nghiệm ADN, của cô và gia đình của Shinichi


Tất cả điều ghi là cùng huyết thống


Amaya dụi mắt mấy lần, sợ mình nhìn lầm nhưng không 


Sao lại có thể... sao cô có thể lại là con ruột của họ cơ chứ


"Amaya sao lâu thế, không thấy túi đồ cha con sao" mẹ cô từ dưới lầu gọi, cô giật mình bỏ sấp giấy tờ vào bao tài liệu, vẻ mặt bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra 


"Con thấy đồ của cha rồi ạ"


Nói rồi cô mau chóng rời khỏi nhà, không phát hiện ánh mắt trầm ngâm của mẹ khi nhìn cô rời khỏi


Đi trên đường, Amaya còn đang rất sốc trước thông tin cô vừa nhìn được, Shinichi không phải là con một hay sao, cớ gì lại xuất hiện thêm cô nữa chứ, chẳng lẽ do cô xuyên qua nên hiệu ứng cánh bướm xuất hiện


Hèn gì... khi tiếp xúc với họ, cảm giác gần gũi như là gia đình vậy, đã thế vợ chồng họ lại rất quan tâm đến cô, lúc trước cô không hiểu,  giờ cô đã rõ ràng rồi


Vậy phía bên kia, họ đã biết thông tin này chưa... 


Làm sao cha cô lại nghi ngờ cô là con gái họ mà cho xét nghiệm ADN hay chính họ mới là người nhận ra trước 


Từ nhà đến đồn cảnh sát, đầu cô rối tung rối mù vấn đề mối quan hệ giữa cô và cha mẹ ruột, gặp cha cô đang mệt mỏi ở nơi làm việc, thái độ của Amaya vẫn như mọi ngày, lễ phép chào mọi người ở trụ sở mới trở về nhà


Ngồi trong phòng, cô nhớ đến hôm cha đột ngột hỏi cô có muốn biết cha mẹ ruột của cô là ai không, có khi nào hôm đó ông muốn nói nhưng vì quyết định của cô nên mới im lặng, tiếp tục giữ bí mật này vào lòng


Amaya thở dài... xem ra cô nên chủ động tìm cơ hội gặp lại cha mẹ ruột của mình, cô cũng không thể vì mình mà để hai bên phải phiền lòng vì mình như vậy


Kỳ thi học kỳ cũng đã tới, Shinichi vì lí do đặc biệt nên cho phép thi online,  mọi người trong lớp có thắc mắc nhưng cũng không tiện nói, chỉ lâu lâu thì lấy chuyện này ra bàn tán một chút, riêng Amaya thì biết rất rõ, một tên bị teo nhỏ thành học sinh cấp 1 thì lấy gì mà đi học kỳ cấp 3, dân chúng cười nhạo chết 


Sau một tuần vật vã, tiếp đến chính là kỳ nghỉ xuân đáng mong chờ của tất cả học sinh, vì biết tính con gái mình vào kỳ nghỉ sẽ chui rúc trong nhà như chuột, vì tránh  con mình trở thành một trạch nữ, hai ông bà dò hỏi ông Mori kỳ nghỉ xuân này có cần con cái đi đâu không, sau khi nghe gia đình họ sẽ đi Osaka thế là cha mẹ cô liền dọn hành lí và ném cô cho ông Mori nhờ ông Mori chăm sóc hộ


Ngồi trên tàu địa ngầm, Amaya ái ngại nhìn mọi người, vì nghe đâu Hattori chỉ mời gia đình Ran thôi, thực chất là muốn gặp Conan nên Hattori mới bịa lí do cho cả gia đình Ran đến Osaka đến chơi, tự nhiên lọt cô vào làm khách, không biết có làm phiền họ quá không


"Yên tâm đi, dù gì cả hai đụng mặt mấy lần rồi vả lại ba cậu ấy cũng biết cậu mà" Ran lên tiếng trấn an Amaya


"Cháu yên tâm đi, trước khi vứt cháu cho ta thì ông lão nhà cháu đã đánh tiếng cho thanh tra trưởng Hattori rồi"


Ha ha cha cô cũng chu đáo phết nhỉ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi