CHÂM BIẾM - ĐẠI BAO TỬ

Dường như anh đặc biệt thích thân thể Mật Mật, luôn thích dùng đôi tay mình vuốt ve mỗi một tấc da thịt trên thân thể cô, mặc dù Mật Mật kháng cự, không muốn bị Lăng Nhiễm đối xử như vậy.

Nhưng mà cô không ngăn được anh.

Bởi vì dưới thân cô đã bị Lăng Nhiễm chơi đến mức chảy máu, trong khoảng thời gian ngắn sợ là không thể lại làm tình với Lăng Nhiễm, cho nên cô nhắm hai mắt lại, để cho anh sờ soạng.

Cứ chơi chết cô đi, cô chết đi rồi thì sẽ không cần phải đối mặt với sự thật tàn khốc như vậy.

Nhưng Lăng Nhiễm sao có thể buông tha để cho Mật Mật chết?

Anh vuốt ve thân thể cô trong chốc lát, cùng cô chen chúc trên cùng chiếc giường, anh thân mật cọ sát chóp mũi mình lên vành tai cô.

Sau đó thở hổn hển rời khỏi người cô, đi làm cơm trưa cho cô.

Mật Mật hơi thả lỏng, chờ sau khi Lăng Nhiễm đi, cô lăn lộn ở trong chăn, hai mắt sưng đỏ, nằm ở trên giường khóc trong chốc lát, sau đó mê man ngủ thiếp đi.

Lần nữa tỉnh lại, Mật Mật là bị tiếng chuông điện thoại của Khúc Linh đánh thức.

Điện thoại cô đặt ở trên đầu giường.

Mật Mật nghe máy, cô yếu ớt “Alo” một tiếng.

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói thận trọng của Khúc Linh,

“Mật Mật, mấy ngày nay cậu không sao chứ? Chồng cậu còn tức giận sao?”

Cô ấy nói chính là chuyện mấy ngày trước, cô ấy dẫn Cảnh Hoàn đi tìm Mật Mật, kết quả bị Lăng Nhiễm bắt gặp.

Mật Mật không nói chuyện một lúc lâu, sau đó giải thích một câu hoàn chỉnh, đại khái là nói Lăng Nhiễm căn bản không có vì chuyện này mà tức giận với cô.

Đầu bên kia điện thoại, Khúc Linh cũng không nói gì, chỉ hỏi cô:

“Cậu muốn ra ngoài chơi không? Mọi người đều được nghỉ nên trở về, nghe nói cậu kết hôn, nên muốn rủ cậu ra ngoài họp mặt.”

Mật Mật nằm ở trên giường, đầu óc mơ mơ màng màng ngồi dậy, nói:

“Mình không biết anh ấy có cho mình ra ngoài không.”

Từ sau khi cô có ý định ngồi xe taxi chạy trốn không thành thì cảm nhận được rất rõ ràng Lăng Nhiễm đang nhìn cô.

Sau khi phát hiện Lăng Nhiễm chính là kẻ biến thái, Mật Mật cũng không nghĩ tới việc đi ra ngoài.

Cô luôn cảm thấy sợ hãi, vừa ra khỏi cửa sẽ bị người khác phát hiện ra việc cô đang loạn luân với anh trai ruột của mình.

“Chắc không được rồi, chồng cậu tức giận thực sự rất tàn nhẫn đó, mình nói với cậu, lần trước Cảnh Hoàn bị chồng cậu đánh bị thương, mình vẫn luôn lo lắng sau khi về nhà cậu có thể bị chồng bạo hành hay không.”

Khúc Linh lo lắng nói, cô ấy càng nghe Mật Mật nói càng lo lắng, hỏi lại:

“Vậy bây giờ cậu đang bị chồng cậu giam lỏng ở nhà sao? Muốn báo cảnh sát không?”

“A, đừng!”

Mật Mật nhanh chóng cự tuyệt Khúc Linh, báo cảnh sát? Hiện tại cô không cần nhất chính là báo cảnh sát, có chết cũng không cần.

Cô khó xử cắn môi dưới, thở dài, nói:

“Vậy cậu cho mình địa chỉ, lát nữa mình qua.”

Mật Mật buông điện thoại ra, đứng dậy tìm trong ngăn tủ một cái váy ngủ màu trắng, cô tìm khắp nơi cũng không tìm được nội y của mình, chỉ có thể mặc váy ngủ màu trắng vào cơ thể trần trụi của mình, mở cửa phòng ngủ đi ra tìm Lăng Nhiễm.

Quả nhiên anh không có rời đi mà là mang theo laptop ngồi ở mép bàn trong phòng khách, đang nghiêm túc làm việc.

Ánh sáng trong phòng có chút tối, anh mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản, đeo kính gọng vàng, ánh sáng của ngọn đèn trên bàn chiếu lên trên gương mặt tuấn mỹ của anh.

Trông cực kỳ điềm tĩnh và nhã nhặn.

Mật Mật đứng ở cửa phòng ngủ, ngơ ngác nhìn Lăng Nhiễm đang nghiêm túc làm việc, công bằng mà nói, lúc anh không biến thái, kỳ thật còn rất đẹp trai.

“Làm sao vậy?”

Lăng Nhiễm mở miệng, anh phát hiện ra Mật Mật, nhưng vẫn bận bịu làm việc, mắt cũng không rời khỏi màn hình máy tính.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi