CHẨM BIÊN - ĐẠI BAO TỬ

“Lăng, Lăng Nhiễm, Lăng Nhiễm.”

Mật Mật thở hổn hển, cơ thể bị đè ép giữa tường và Lăng Nhiễm, một chân của cô gần như là không đứng dậy được, trong lúc dưới thân đang trướng đau, dục vọng điên cuồng dâng lên theo mỗi một lần va chạm của Lăng Nhiễm, một tia tình dục bắt đầu bò lên trên xương sống Mật Mật, sau đó lan rộng theo gân cốt của cô.

Cô khẽ ưm một tiếng, cảm giác được miệng âm huyệt đã bị Lăng Nhiễm lấp đầy, rốt cuộc cũng hơi ướt át, cô không hề thấy nóng rát hay đau đớn, cơ thể leo lên đỉnh cao tình dục, chậm rãi ngã vào bên trong vực sâu dục vọng.

Nhà cũ, vật dụng cũ, phòng khi còn nhỏ của cô và anh trai.

Bởi vì tổng cộng cũng chỉ có hai phòng, một cái làm phòng khách, phòng bếp và phòng ngủ của ba mẹ, phòng còn lại đương nhiên chỉ có thể để làm phòng ngủ chung cho Lăng Nhiễm và Mật Mật.

Khi còn nhỏ, Mật Mật và anh trai cùng ngủ chung ở trên một cái giường, đến khi trưởng thành, cô và anh trai lại làm tình ở trong phòng ngủ nhỏ này.

Không hiểu sao, Mật Mật đột nhiên nghĩ tới điểm này, cô cảm giác như đang vượt quá ranh giới của sự điên cuồng.

Sau đó cô nghe thấy giọng nói khàn khàn của Lăng Nhiễm ở bên tai, vừa thở dốc vừa nói:

“Anh thật sự thích làm em ở nơi này, Mật Nhi, chúng ta đừng đi hưởng tuần trăng mật nữa, dù sao em cũng không muốn đi, thôi thì cứ ở lại đây đi, anh muốn làm tình với em ở nơi này mỗi ngày, ở mỗi một góc trong nhà, làm em ở khắp cả mọi nơi, Mật Nhi, Mật Nhi ~~”

Này, có phải hơi biến thái hay không?

Mật Mật nghe được ý nghĩ này của Lăng Nhiễm, có hơi kinh hãi, cô đột nhiên siết chặt âm huyệt lại, dưới thân quấn chặt lấy côn th*t của Lăng Nhiễm, cô lắc đầu, thở hổn hển muốn nói chuyện.

Cô không muốn sống ở chỗ này, nơi này sẽ khiến cho cô thời thời khắc khắc muốn bù đắp cho Lăng Nhiễm, dù rằng cô không xác định được việc Lăng Nhiễm có phải nhớ tới cái gì hay không.

Nhưng mà, dưới thân cô siết chặt lại khiến cho Lăng Nhiễm gần như điên cuồng, anh thấp giọng gào thét,

“Thật chặt, bảo bối, tiểu tao bức của em thật chặt, nó siết anh thật chặt...”

“Cái gì, không cho nói, không được.”

Gì mà tiểu tao bức chứ, sao có thể nói ra mấy thứ này? Mật Mật quả thực không thể tin được vào lỗ tai mình, mặt cô đỏ lên, vừa thẹn thùng lại khiếp sợ, cô hoàn toàn không thể tin được, một người lịch sự văn nhã có chỉ số thông minh cao, lại được du học ở nước ngoài như Lăng Nhiễm vậy mà sẽ nói những lời như vậy.

“Cứ nói thôi, tiểu tao bức, tiểu tao bức chảy thật nhiều nước.”

Lăng Nhiễm giống như đang buông thả chính mình, anh cắn vành tai Mật Mật, cực kỳ hạ lưu nói, anh dùng sức đẩy vào, từng chút từng chút va chạm âm huyệt Mật Mật, hạ lưu giống như là một tên cầm thú.

Mặt người dạ thú.

Trong đầu Mật Mật đột nhiên nhảy ra từ này, cô cảm thấy đầu như muốn nổ tung vậy, như thể tình dục đang chạy tán loạn ở trong đầu cô, cô khẽ rên một tiếng, yên lặng leo lên đỉnh điểm của dục vọng.

“Tới rồi sao?”

Lăng Nhiễm dò hỏi Mật Mật, anh cảm nhận được cô đang căng chặt, mỗi khi cô đạt cao trào, thân thể của cô sẽ xuất hiện một trận co rút, dưới thân ra sức siết chặt lấy dương v*t anh, không tới được thời điểm này, sẽ làm cho Lăng Nhiễm cảm thấy điên cuồng.

Anh dùng sức phá vỡ âm huyệt chặt chẽ của Mật Mật, dùng sức, nhanh chóng làm cho cô lên đỉnh, khẽ rít lên:

“Anh cũng tới rồi, Mật Nhi, anh cũng tới rồi, bảo bối, a ~!”

Hai người trưởng thành, cứ ở trong hoàn cảnh hỗn loạn chật chội như vậy, có được một hồi làm tình điên cuồng, nhưng đây đã là kết thúc? Mật Mật cảm thấy mình nghĩ quá ngây thơ rồi…

Cẳng chân cô nhũn ra, cô dựa vào bức tường xi măng dán đầy quảng cáo bệnh vảy nến ở trước cửa nhà mình, quan sát mấy nhân viên quét dọn ra vào dọn dẹp mọi thứ.

Lăng Nhiễm không có nói giỡn với cô, anh thật sự đã quyết định không đi hưởng tuần trăng mật, dự định ở nhà cũ cùng với Mật Mật trong hai tháng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi