CHẨM BIÊN - ĐẠI BAO TỬ

Mật Mật hít một hơi thật sâu, khóe mắt có những giọt nước mắt lăn dài, cô bị buộc phải hứng chịu sự tàn sát cuồng nhiệt của anh trai mình ở trong miệng, núm vú bị hành động vừa rồi của Lăng Nhiễm, kích thích làm cho sưng tấy lên.

Tay cô chống ở trên ngực Lăng Nhiễm, vẫn ở trong tư thế kháng cự, không chịu dễ dàng phối hợp với Lăng Nhiễm.

Nhưng mà Mật Mật đã không còn dùng sức đẩy Lăng Nhiễm giống như vừa rồi, cô không dám, cô sợ chính mình cư xử quá đáng sẽ thật sự dẫn đến Trang Liễu tiến vào, khiến cho Trang Liễu biết, cô gả cho Lăng Nhiễm, đến cả nghĩa vụ vợ chồng cơ bản nhất cũng không chịu làm tròn.

Thật sự hối hận, nếu không có kết hôn thì tốt rồi, ít nhất hiện tại cô không cần làm tròn nghĩa vụ vợ chồng.

Đầu óc Mật Mật giống như một mớ hỗn độn, hoàn toàn tìm không ra trọng điểm, trong lúc rối rắm, cô ngây thơ mà ảo tưởng nếu chính mình không đăng ký kết hôn với Lăng Nhiễm, hiện tại cô đã có thể dừng cương ngựa trước bờ vực thẳm*.

(*) ẩn dụ cho việc quay ngược thời gian khi bạn đang ở bên bờ vực nguy hiểm.

Trong lúc mơ mơ hồ hồ, cơ thể cô dâng lên một cảm giác hưng phấn khó tả, điều này làm cho Mật Mật cảm thấy thẹn, cô rõ ràng cảm giác được, thân thể của mình đã bị Lăng Nhiễm trêu chọc cho hưng phấn.

“Lăng Nhiễm...”

Mật Mật phát ra âm thanh đứt quãng, đôi chân trần trụi trắng nõn đặt trên ga giường tơ lụa màu đỏ ở trên giường, lớp vải gấm trơn hằn lại nếp gấp, ngay sau đó, đôi chân đang mặc quần tây của Lăng Nhiễm chen vào giữa hai chân cô.

Anh đẩy đầu gối vào bên trong đầu gối Mật Mật, cô sững người duỗi thẳng hai chân, ngay sau đó Lăng Nhiễm dùng sức trên đầu gối, gần như là ngang ngược tách hai chân Mật Mật ra.

“Em ngoan, để cho chồng sờ.”

Giọng Lăng Nhiễm khàn khàn, anh vẫn còn đè ở trên người Mật Mật, một bàn tay khom lại đỡ lấy mặt Mật Mật, lòng bàn tay đặt trên cái trán trơn bóng của cô, dùng để cố định đầu Mật Mật, không cho cô tránh né môi anh, một cái tay khác vốn đang xoa bóp vú Mật Mật, lúc này di chuyển xuống dưới.

Cách lớp vải mềm mại của quần Mật Mật mà mơn trớn chỗ giữa hai chân cô.

Mật Mật thở hổn hển, cô đá chân, bàn tay chống ở trên ngực Lăng Nhiễm, năm ngón tay nhịn không được co lại, túm lấy áo sơ mi kẻ sọc của Lăng Nhiễm.

“Ngoan, chồng sờ, sờ xong sẽ không náo loạn nữa.”

Anh gần như là dụ dỗ cô gái nhỏ đang cáu kỉnh ở dưới người mình, giống như đêm đầu tiên của cô, anh dùng hết kiên nhẫn của mình, bắt cóc lừa cô lên giường, mặc kệ cô có làm loạn ra sao, kháng cự như thế nào, anh bắt được cô thì cô phải cho.

Không dỗ được thì chỉ còn cách ép buộc, cho dù là dùng cách gì đi nữa thì Lăng Nhiễm cũng phải đạt được mục đích của mình.

Vì thế khi bị Lăng Nhiễm vừa đấm vừa xoa như vậy, Mật Mật khóc lóc, gần như là theo bản năng sinh lý mà mềm nhũn cả người, dù cho cô đã liều mạng co rút nửa thân dưới của mình, muốn khép hai chân mình lại.

Nhưng mà ngón tay Lăng Nhiễm, căn bản là không đi đôi với lời nói ôn nhu của anh.

Anh nắm chặt vùng tam giác giữa hai chân cô, cách lớp quần ở nhà mỏng manh, sờ soạng, vuốt ve, xoa bóp, nhào nặn đến mức cái quần đều nhăn bèo nhèo.

Mật Mật hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt, cũng cự tuyệt không được, phía dưới người cô đã bắt đầu mềm nhũn ra, cơ thể và lý trí sinh ra một sự tương phản vô cùng lớn.

Lý trí Mật Mật không muốn mình bị anh trai ruột vuốt ve như vậy, nhưng thân thể của cô lại bị Lăng Nhiễm trêu chọc cho động dục.

Cảm nhận được Mật Mật mềm nhũn ra, trong mắt Lăng Nhiễm càng thêm vừa lòng, tay anh nắm chặt lấy lưng quần Mật Mật, chỉ kéo mạnh một phát, cả quần dài và quần lót đều đồng loạt bị kéo xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi