CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1001

“Không đi thì thôi vậy.”

Vương Nhất mỉm cười, xoay người rời đi.

Không lâu sau, anh cùng với Lý Khinh Hồng, Lạc Thanh Thủy đi ra khỏi biệt thự.

Trong mắt của Lý Thế Nhân, pháo hoa màu sắc ở đằng xa dần dần biến thành một gương mặt giống Lý Khinh Hồng 70%, cuối cùng ông ta không trầm mặc nữa, gọi Vương Nhất.

“Đợi đã, tôi cũng đi cùng.”

Ba người đều sững người, sau đó Vương Nhất nở nụ cười, Lý Khinh Hồng lại đanh mặt lại, vẻ mặt rất ghét bỏ, nhưng cũng không nói gì.

“Đi xe của tôi đi.”

Rất nhanh, một chiếc xe rộng rãi chạy tới, chạy về phía lâu đài.

Cùng lúc này, tầng ba của biệt thự, rèm cửa kéo ra.

Ngụy Thương Kiều mặt mày lạnh lùng, nhìn chiếc xe chạy đi xa, vẻ mặt vô cùng oán độc.

Nửa tiếng sau, chiếc xe từ từ chạy vào lâu đài rộng lớn.

Lý Tuyết Nhi đang hướng dẫn Vương Tử Lam phân loại chủng loại hoa, nhìn thấy đám người Vương Nhất xuống xe, lập tức vẫy tay.

“Chị, anh rể, dì út, còn cả ba—”

Đặc biệt là một tiếng cuối cùng, càng bất ngờ, cô ta không ngờ ba luôn lạnh lùng cũng sẽ tới bắn pháo hoa.

“Thỉnh thoảng cũng phải thư giãn.”

Trên gương mặt cương nghị bình tĩnh của Lý Thế Nhân, cũng hiếm khi xuất hiện ý cười.

“Mọi người bắn đi.”

Vẻ mặt của Lý Khinh Hồng có hơi kháng cự, rất để bụng sự có mặt của Lý Thế Nhân.

Lý Thế Nhân lập tức rất phiền muộn, có lòng muốn nói cái gì đó, lại không thể mở miệng.

Vương Nhất nhìn thấy, khẽ nói: “Tết trung thu một năm chỉ có một lần, đi bắn pháo hoa đi.”

Lý Khinh Hồng đâu có không hiểu ý của Vương Nhất, trầm mặc một lúc, liếc nhìn Lý Thế Nhân, vẫn miễn cưỡng đồng ý: “Vậy được rồi.”

Lý Thế Nhân lập tức lấy lại tinh thần, vẻ mặt vậy mà có hơi kích động.

Đồng thời, ánh mắt nhìn sang Vương Nhất không còn tràn ngập địch ý như trước, mà gật đầu với anh, coi như cảm ơn.

Lâu nay, quan hệ của ông ta và con gái lớn đều vô cùng tệ, Vương Nhất dẫn mối ở trong, mới khiến ông ta có cơ hội cùng nhau bắn pháo hoa với con gái lớn.

Cho dù không thích Vương Nhất, cũng sẽ bày tỏ sự cảm ơn.

Lý Tuyết Nhi phát cho một người một cây pháo hoa, trong tay Lý Thế Nhân cũng có một cây.

Vương Nhất dùng bật lửa đốt pháo ở trong tay Lý Khinh Hồng, rồi đốt cho mình, rất nhanh, pháo hoa bắn lên trời, nổ ở trong bầu trời đêm.

Bùm bùm bùm—

Một chùm phóng lên, một chùm rơi xuống, khiến cho gương mặt của Lý Khinh Hồng lúc sáng lúc tối.

Nhìn những pháo hoa này, Lý Khinh Hồng cũng dần dần thả lỏng, trên mặt nở nụ cười.

“Mọi người chơi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi