CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1105

Vương Nhất không tham dự đấu giá nữa, nhắm mắt dưỡng thần giống như đã ngủ rồi.

“Tiếp theo là vật đấu giá cuối cùng của buổi đấu giá tối nay, huy hiệu chi nhánh Vương thị của Vương tộc Yến Đô.”

Người đẹp người chủ trì đấu giá vừa nói ra lời này, hai mắt Vương Nhất đang nhắm chặt lập tức mở.

Trong mắt tự nhiên lóe lên một tia sáng.

Sau câu này, hiện trường buổi đấu giá trở nên vô cùng yên tĩnh.

So với tất cả vật phẩm đã xuất hiện trước đó, rõ ràng huy hiệu thân phận của vương tộc Vương Thị ở Yến Đô hấp dẫn người khác hơn, dù tất cả vật phẩm cộng lại cũng không có giá trị bằng một phần trăm của nó.

Vì nó đại diện cho Vương Thị – một trong chín vương tộc của Yến Đô, đứng sừng sững trên đỉnh cao quyền lực ở nước H, trường tồn trăm năm.

Người đẹp đấu giá nhanh chóng cẩn thận bưng ra một cái hộp thuỷ tinh trong suốt, trong hộp thuỷ tinh là một huy hiệu ánh vàng rực rỡ.

Bên trên có một chữ phồn thể rồng bay phượng múa: Vương.

Nhìn huy hiệu này, hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên dồn dập.

Vương Nhất cũng hơi nheo mắt quan sát nó.

Người đẹp đấu giá cười nhẹ nhàng giới thiệu: “Huy hiệu này là do cậu chủ của Vương Thị Yến Đô đích thân mang đến bán đấu giá, lúc trước khi nhà tổ của gia tộc sắp xếp lại di vật thì phát hiện có thừa một huy hiệu của Vương Thị, hơn nữa theo suy đoán thì nó đã có lịch sử hai mươi mấy năm rồi, gia tộc từng hỏi tất cả mọi người một lượt, cũng không có ai bị mất huy hiệu thân phận, vì thế, đây là di vật của một người nhà họ Vương đã mất, để không cũng thế, nên mang đến bán đấu giá.”

“Nếu ai có được huy hiệu này sẽ có thể được xem là thành viên khác họ của vương tộc Vương Thị ở Yến Đô, được Vương Thị che chở!”

Nghe thấy câu này, hốc mắt mọi người lập tức đỏ bừng.

Người chủ trì buổi đấu giá đã nói rõ, nếu ai đấu giá được huy chương này sẽ có thể trở thành thành viên khác họ của Vương Thị Yến Đô.

Một khi trở thành người của vương tộc Yến Đô, dù chỉ là thành viên khác họ thì cũng sẽ có được lợi ích không thể tưởng tượng nổi, cơ hội cá chép hoá rồng thế này, tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua.

Trong phòng riêng trên tầng hai, Hạ Khiêm hô hấp dồn dập, kích động đến mức run rẩy.

Anh ta liên tục uống ba ly rượu vang lạnh như băng mới lấy lại được bình tĩnh.

“Cậu chủ, huy hiệu này…”

Lãnh Nhan nhìn chằm chằm huy hiệu Vương Thị, rất khó không liên hệ nó với thân thế của Vương Nhất.

Nhưng Vương Nhất chỉ hờ hững nhìn cô ta một cái, Lãnh Nhan lập tức im lặng.

Vương Triều lấy lại tinh thần, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Cùng lúc đó, trong phòng riêng nào đó của buổi đấu giá.

Một người phụ nữ chói mắt như sao trên trời tao nhã ngồi bên trong, trong phòng VIP ánh đèn mờ tối, mặt cô ta bị khuất trong bóng tối, nhưng nhìn từ khí chất cổ điển của cô ta, có thể thấy cô ta chính là tiêu điểm hiếm thấy trong buổi đấu giá tối nay.

Bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông anh tuấn mặc vest trắng, nửa người trên của anh ta cũng bị bóng tối che khuất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi