CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1110

Mặt Hạ Khiêm đỏ như gan lợn, im lặng một lúc lâu mới cười nói: “Có thể trả tiền theo đợt không, bây giờ tôi chỉ có ba nghìn tỷ thôi, một nghìn năm trăm tỷ còn lại, tôi sẽ trả hết trong vòng một tháng.”

Nhân viên vẫn nở nụ cười lễ phép: “Không được thưa anh, nơi này chúng tôi không cho nợ.”

Nghe vậy, sắc mặt Hạ Khiêm càng nặng nề hơn, nỗi căm hận với Vương Nhất trong lòng cũng cao hơn một bậc.

“Bốn nghìn năm trăm ba mươi tỷ.”

Đúng lúc này, hiện trường yên tĩnh lại vang lên giọng nói lạnh nhạt của một người phụ nữ.

Vụt vụt vụt!

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên.

Ngoài Vương Nhất và Hạ Khiêm, còn có người thứ ba có hứng thú với huy hiệu của Vương Thị.

“Cậu chủ, giọng nói này là…”

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Lãnh Nhan hơi thay đổi, cô ta vô thức nhìn về phía Vương Nhất.

Vương Nhất không nói gì, có điều ánh mắt của anh trở nên sâu thẳm hơn.

“Không ngờ cô ta cũng đến.”

Hai người Đồng Yên Nhiên và Bạch Yến tỏ vẻ khó hiểu, không biết bọn họ đang nhắc đến ai.

Người đẹp đấu giá thoáng sửng sốt, sau đó lập tức tuyên bố: “Cô này ra giá bốn nghìn năm trăm ba mươi tỷ, còn ai ra giá cao hơn không?”

Xung quanh không có tiếng đáp lại.

Có người ra giá cao hơn, nhân viên kia lập tức rời đi, Hạ Khiêm thở phào một tiếng ngồi xụi lơ xuống sofa, tim đập thình thịch.

“Giang Thành chúng ta lại xuất hiện một người phụ nữ ghê gớm rồi…”

Lục Kiệu híp mắt, nói một câu với hàm ý sâu xa.

Hạ Khiêm lấy lại tinh thần, cũng lập tức nhìn về phía một phòng VIP khác, muốn biết là ai vừa cứu mạng anh ta.

Dưới ánh nhìn của mọi người xung quanh, một người phụ nữ với phong cách cổ điển chậm rãi đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng, kiêu ngạo nhìn xuống bên dưới.

“Kim Thuý Như, nhà họ Kim ở Thiên An!”

Có người nhận ra cô ta, lập tức trợn mắt hét lên.

“Không ngờ lại là cô ta…”

Hạ Khiêm tỏ vẻ khiếp sợ, không biết tại sao, đối diện với người phụ nữ này, anh ta hoàn toàn không có nổi dù là một ý định phản kháng.

Trong mắt Vương Nhất có ánh sáng sắc bén loé lên, anh nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần kia.

Kim Thuý Như đột nhiên đảo mắt, cũng nhìn về phía anh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, tia lửa bắn khắp nơi, bầu không khí xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo.

“Bốn nghìn năm trăm sáu mươi tỷ!”

Sau đó Vương Nhất cất lời, tiếp tục tăng giá.

Mọi người đều khiếp sợ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi