CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1135

Cô vội vàng xua tay: “Lát nữa tôi còn phải lái xe…”

Cao Tử Hào vung tay: “Tôi phái người đưa Lý tổng về!”

Thành Trâm cũng phụ họa: “Gia chủ Cao đã nói thế rồi, Lý tổng, cô còn không uống thì khó xử lắm?”

Lý Khinh Hồng nhìn ba chung rượu trắng, cô nhắm mắt lại, cắn răng định uống.

Lúc đang muốn cầm chung rượu lên, một bàn tay chợt xuất hiện cầm lấy chung rượu trước mặt cô.

“Tôi uống thay cô ấy.”

Vương Nhất cười với mọi người, sau đó uống một hơi ba chung rượu trắng, mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh.

Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất với vẻ biết ơn, khẽ nói: “Cảm ơn.”

Sắc mặt đám người Cao Tử Hào, Lăng Thiên Hợp, Tiêu Thế Hải trở nên vô cùng u ám.

“Anh là cái thá gì, anh có xứng uống thay Lý tổng sao?”

Thành Trâm đập mạnh xuống bàn, nhìn Vương Nhất bằng nét mặt nặng nề: “Gia chủ Cao, Gia chủ Lăng, Gia chủ Tiêu là mời rượu Lý tổng, anh là Lý tổng à?”

“Tôi là chồng của cô ấy.”

Vương Nhất buông chung rượu xuống, lạnh lùng nhìn cô ta: “Chồng uống rượu giúp vợ có gì sai à?”

“Anh…”

Thành Trâm tỏ vẻ tức giận, nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt tối tăm.

Cô ta đã tự tin nói với các gia chủ là nhất định sẽ đưa Lý Khinh Hồng lên giường bọn họ, nhưng Vương Nhất lại uống thay Lý Khinh Hồng, vậy chẳng phải sẽ thất bại hay sao?

“Thành Trâm!”

Cao Tử Hào đột nhiên hét to, híp mắt nhìn Vương Nhất: “Chồng tốt bụng uống rượu giúp vợ, người ta yêu thương nhau như thế, sao chúng ta có thể hiếp người quá đáng được? Lão Lăng, lão Tiêu, hai người thấy có đúng không?”

“Đương nhiên rồi.”

“Đúng là như thế.”

Lăng Thiên Hợp và Tiêu Thế Hải cũng lạnh lùng đáp lời.

Thành Trâm lập tức hiểu ý của ba vị gia chủ, cô ta nhìn Vương Nhất bằng ra vẻ cười trên sự đau khổ của người khác.

Bọn họ là đang thay đổi chiến lược, trút say Vương Nhất trước, sau đó mới ra tay với Lý Khinh Hồng.

Ba gia chủ chinh chiến sa trường bao nhiêu năm, tửu lượng đã được tu luyện từ lâu, hơn nữa còn có cô ta ở bên cạnh giúp đỡ, không khiến Vương Nhất uống đến mức chảy máu dạ dày nhập viện, tên cô ta sẽ viết ngược lại!

Lý Khinh Hồng lo lắng nhìn Vương Kha, sợ anh không uống nổi nhiều rượu như thế.

Vương Nhất lại như không bị làm sao, bắt đầu gắp thức ăn, gắp một miếng thịt kho đặt vào bát của Lý Khinh Hồng.

“Bà xã, ăn thịt đi!”

Thấy cảnh này, ánh mắt của ba gia chủ và Thành Trâm đều trở nên lạnh lùng, đúng là không coi bọn họ ra gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi