CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1168

Khi nhìn thấy Vương Tử Lam đang đứng trung bình tấn, cô ta đau lòng không thôi, quay đầu trừng mắt nhìn Vương Nhất: “Tiểu Lam còn nhỏ mà anh bảo nó làm vậy à!”

Thế nhưng Vương Nhất với vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đã quyết định tập võ, thì phải bắt đầu từ khi còn nhỏ, trước tiên đó chính là đứng trung bình tấn.”

Nói xong, anh cũng không quan tâm Lý Khinh Hồng đứng bên cạnh, tiếp tục kêu Vương Tử Lam luyện tập.

Cô bé không ngừng kêu khổ, nhưng vẫn nhất quyết nghiến răng chịu đựng.

“Đủ rồi, đừng luyện nữa.”

Vẻ mặt Lý Khinh Hồng đầy đau lòng, mặc dù đồng ý cho con gái tập võ nhưng cô ta lại khá mâu thuẫn khi nhìn thấy hình ảnh Vương Nhất dạy Vương Tử Lam tập võ.

Cô bế Vương Tử Lam lên, bảo vệ phía sau: “Tiểu Lam mới năm tuổi, bây giờ đã bắt con bé tập võ có phải là quá sớm không?”

Vương Nhất vốn luôn chiều theo ý của Lý Khinh Hồng, nhưng trong chuyện này cũng không nhượng bộ chút nào: “Nếu luyện vậy còn không chịu nổi thì muốn tập võ thế nào?”

Vương Tử Lam cũng nghiến răng nghiến lợi nói: “Mẹ, con làm được!”

Lý Khinh Hồng đột nhiên hối hận vì đã đồng ý cho con gái tập võ, con gái cô ta mới năm tuổi mà đã chịu khổ vậy rồi.

Lúc này, bản tính mềm yếu của người mẹ đã lộ rõ.

Tuy nhiên, điều cô ta không ngờ tới là Vương Nhất không chỉ huấn luyện con gái mà còn muốn đánh chủ ý lên người cô ta.

“Khinh Hồng, em cũng tới luyện cùng đi.”

“Cái gì? Em cũng cần luyện sao!!”

Lý Khinh Hồng lập tức trợn to hai mắt, không tin nhìn Vương Nhất.

Chỉ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Vương Nhất: “Tuy em sắp ba mươi tuổi rồi, cấu tạo xương khó thay đổi, có luyện tập cũng vô ích, nhưng để tăng cường thể lực thì lại rất tốt, vẫn có thể phòng ngự…”

Đây là ý tốt của Vương Nhất, nhưng lại vô tình chạm vào cấm địa mà phụ nữ nào cũng không muốn đối mặt – tuổi tác.

Lý Khinh Hồng lập tức tức giận: “Vương Nhất, cái tên thẳng nam này!”

Tuy trong lòng có chút bất đắc dĩ nhưng cuối cùng vẫn bị Vương Nhất lôi kéo làm “tráng sĩ”.

Đứng trung bình tấn cả tiếng đồng hồ, cô ta mệt không thở nỗi.

Vương Nhất nhìn cô ta lắc đầu: “Không được, thể chất quá kém. Từ ngày mai, em luyện tập cùng tiểu Lam đi.”

Sau khi cùng nhau đưa Vương Tử Lam đến nhà trẻ, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng cũng đến tòa nhà Quốc tế.

Vừa bước vào văn phòng, Lý Mộng Đình trong trang phục chuyên nghiệp đang đứng đợi, trên tay cầm một tập tài liệu.

“Đây là tài liệu tôi đã sắp xếp, mời ngài xem qua.”

“Được.”

Vương Nhất rất hài lòng với hiệu quả làm việc của Lý Mộng Đình, sau khi gạch bỏ vài cái tên, anh giao lại cho cô ta: “Những người có tiền án này đều đuổi ra hết cho tôi.”

Lý Mộng Đình kinh ngạc, nhưng sau đó cô ta hiểu ý định của Vương Nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi