CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

Chương 122

Khi quý bà nhìn thấy gia chủ thế mà lại ở đây, bà ta đã sững sờ trong giây lát.

“Có chuyện gì vậy?”

Lợi dụng sơ hở này, Liễu Mộng đã chỉnh lại quần áo và trở lại vẻ hững hờ như ban đầu.

Quý bà này mới sực nhớ ra, vội vàng nói: “Tôi vừa nhận được cuộc gọi báo rằng hộp đêm ở tầng hầm thứ hai bị đập phá.”

“Gì?!”

Ngay khi những lời này vừa dứt, sắc mặt của Liễu Mộng biến đổi.

Không chỉ sắc mặt của Liễu Mộng thay đổi, Bạch Vũ cũng đập bàn, nổi trận lôi đình: “Ai dám đập chỗ của Bạch Vũ tôi!”

Người đàn bà đó vâng vâng dạ dạ: “Đó là một người đàn ông nhuộm tóc vàng.”

“Nhuộm tóc vàng?”

Bạch Vũ vắt óc, nhưng không thể nghĩ ra đó là ai.

Mà Liễu Mộng, sớm đã nghiến răng nghiến lợi, lao ra khỏi văn phòng với vẻ mặt âm trầm.

Bạch Vũ nghe vậy cũng ra lệnh: “Gọi điện cho bộ phận bảo an, đồng thời thông báo cho Đồng Kiệt!”

Nói xong, ông ta cũng đi thang máy chạy sang.

Đợi khi Liễu Mộng đến, toàn bộ quán bar đã trở thành một mớ hỗn độn.

Các mảnh chai rượu văng khắp nơi, bàn ghế đổ xuống đất, rượu chảy tứ tung.

Nhìn thấy cảnh này, Liễu Mộng hai mắt tối sầm, suýt ngất đi, tức giận khôn cùng hét lên: “Dừng tay cho tôi!”

Mấy người đàn ông quay đầu nhìn Liễu Mộng, mặc kệ, tiếp tục việc đập phá của mình

Loảng xoảng! Loảng xoảng!

Lại một chuỗi tiếng kính vỡ nữa.

“Dừng lại, dừng lại! Rượu của tôi!”

Liễu Mộng tim ứa máu, đây đều là rượu mà cô ta bỏ ra rất nhiều tiền đặt mua!

Cô ta muốn chạy tới ngăn cản, nhưng một cô gái như cô ta làm sao có thể mạnh hơn những gã đàn ông cường tráng này?

Không ai thèm để ý đến cô ta, coi như cô ta như không tồn tại, thậm chí còn có một người đàn ông cao lớn hung ác đẩy cô xuống đất.

Giờ phút này, Liễu Mộng rốt cuộc hiểu được cho dù mình có ngăn cản như thế nào, đám người này cũng sẽ không dừng lại.

Vô tình, cô thoáng nhìn thấy Kim Thành Phong vẻ mặt lạnh lùng ở dưới lầu, cùng với Vương Nhất ở đối diện vẫn thản nhiên uống rượu, đồng tử co rút lại như hiểu ra điều gì.

Cô ta không biết Kim Thành Phong, nhưng cô ấy biết nhận biết người khác.

Cho dù là ăn vận hay cử chỉ đều để lộ ra khí chất, Kim Thành Phong trông như một quý tộc

Một người cao quý như vậy mà ngồi cùng Vương Nhất, không nghi ngờ gì là ở đây ủng hộ Vương Nhất.

Giờ phút này, tinh thần của Liễu Mộng đã bị đả kích rất lớn, cô ta ngây người nhìn Vương Nhất từ đầu đến cuối vẫn uống rượu một cách thờ ơ, khóe mắt co giật kịch liệt.

Trực giác cho cô ta biết rằng cô ta dường như đã đá phải tấm sắt…

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi