CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

Sau đó ông ta nhanh chóng nghĩ ra.

“Đây chẳng phải là hội trưởng mới của hiệp hội võ đạo Thiên An sao? Một thằng nhóc tép riu!”

Hồng Giác Hải vừa sợ vừa giận.

Với lý lịch và tuổi tác thì quả thật Hồng Giác Hải có thể coi Diệp Kình Hiên là một thằng nhóc tép riu.

Thiên An ở cạnh Giang Thành, nên ở Thiên An xảy ra chuyện gì là Giang Thành sẽ biết trước.

Hiệp hội võ đạo khắp nơi đều như vậy.

Vốn dĩ hội trưởng của hiệp hội võ đạo Thiên An là gia chủ nhà họ Nhan, Đồng Chi Thu.

Nhưng không biết tại sao, Đồng Chị Thu lại bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử, không có hội trưởng canh giữ, cả bên trong và bên ngoài hiệp hội đó đều loạn như rắn mất đầu.

Sau này, một người trẻ tuổi tên là Diệp Kình Hiên đột nhiên đứng lên trở thành hội trưởng mới của hiệp hội võ đạo.

Sau này ông ta không biết thêm tin gì về hiệp hội võ đạo Thiên An.

“Không ngờ đại diện cho Diệp thị lại ra mặt!”

Sắc mặt Hồng Giác Hải trở nên rất khó coi.

Ông ta chưa từng tiếp xúc với người tên Diệp Kình Hiên này, nên không hiểu rõ sức mạnh của anh ta.

Nếu anh ta là một cao thủ thì xong rồi.

“Hội trưởng, ông có muốn đá Diệp Kình Hiên này ra không?”

Cấp dưới của ông ta đề nghị.

Hồng Giác Hải lập tức đập mạnh vào đầu anh ta: “Anh ngu thế, chúng ta có thể cấm cửa Vương Nhất vì hồ sơ của anh ta không sạch sẽ, anh cho răng người khác cũng giống anh ta sao?”

“Hơn nữa chúng ta hiệp hội võ đạo, đều chịu sự quản lý của ngài Võ Sĩ ‘Chiến Thần Môn. Nghe nói lần này ngài Võ Si cũng đến đại hội Bắc Cảnh, không thể làm chuyện như thế!”

Vừa nghe thấy ba chữ ngài Võ Sĩ, trong nháy mắt cấp dưới cảm thấy vô cùng áp lực.

Ngài Võ Sĩ là một huyền thoại!

Hồng Giác Hải tiếp tục đọc mặt sau của danh sách.

Mặt sau đều là người của hiệp hội võ đạo Thiên An.

“Hả? Ẩn chủ?”

Bỗng nhiên, một cái tên ở mặt sau khiến cho Hồng Giác Hải chú ý.

Trong nháy mắt, ông ta trợn mắt khó tin, lưng áo ướt đầm mồ hôi.

“Ẩn chủ? Thế mà lại là Ẩn chủ?”

Cấp dưới cũng vô cùng hoảng sợ: “Có phải ai giả mạo không?”

Anh ta thầm suy đoán.

Hồng Giác Hải lập tức tát một phát vào đầu anh ta: “Ai dám giả mạo Ẩn chủ? Đây là tội lớn!”

Ẩn chủ là người bảo vệ của nước H, bốn ranh giới Đông Tây Nam Bắc đều phải nghe lệnh của người đó.

Nếu đây là Ẩn chủ thật, vậy Mục Lang bảo vệ biên giới phía Tây cũng chẳng đáng nhắc đến.

“Nhanh, nhanh đi điều tra thông tin liên quan đến thân phận của Ẩn chủ!”

Giọng nói Hồng Giác Hải trở nên run rẩy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi