CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 295

Bốp—

Châu Chí Kiên tát một cái vào mặt của Châu Quốc Hưng, tức giận nói: “Tao là bị cái thằng cháu phá hoại như mày làm cho tức chết, nhà họ Châu biến thành như này, đều là do mày đã đắc tội với nhân vật lớn nào đó!”

“Ông nội, cháu không có…”

Lại bị ăn một cái tát, mặt của Châu Quốc Hưng lập tức co giật, ấm ức nói.

“Ba, con có thể làm chứng, mấy ngày nay Quốc Hưng thật sự không làm chuyện xấu gì cả.”

Châu Mỹ Ngọc không nhìn nổi nữa, nhíu mày nói với Châu Chí Kiên: “Ngoại trừ giúp con dạy dỗ người chồng không lương tâm đó của con một trận ra thì không có đắc tội với ai cả.”

“Mày nói cái gì?!”

Ánh mắt của Châu Chí Kiên lập tức thay đổi, ngay tức khắc trở nên kích động, ông ta tát một cái vào mặt Châu Mỹ Ngọc: “Mày nói lại một lượt cả câu chuyện cho tao!”

Châu Mỹ Ngọc bị cái tát này làm cho ngây ngốc, nhưng nhìn ba mặt mày vặn vẹo, bà ta vẫn không dám làm trái, ngoan ngoãn nói một lượt đầu đuôi sự việc.

“Liệu có khi nào là tên phế vật Lý Thiên Dương đó quen biết nhân vật lớn gì ghê gớm lắm không?” Châu Chí Kiên tức giận gầm lên với Châu Mỹ Ngọc.

“Không thể đâu? Ông ta không có bản lĩnh này.”

Châu Mỹ Ngọc cũng đơ rồi, ngây ngốc nói: “Ông ta như nào con biết rất rõ, nếu không nhà họ Lý cũng sẽ không nhiều năm như vậy không bước vào gia tộc có tiếng tăm.”

“Mày đánh rắm!”

Châu Chí Kiên tức giận cắt đứt lời của Châu Mỹ Ngọc, hận không thể đánh chết đứa con gái này: “Không có bản lĩnh có thể kéo được 2640 tỷ tiền tài trợ? Tiền tài trợ mà tất cả công ty dưới tên nhà họ Châu chúng ta kéo được trong một năm cũng chỉ có 3000 tỷ mà thôi.”

Lời này nói tới đây, ngay lập tức Châu Mỹ Ngọc đờ người.

Không chỉ có Châu Mỹ Ngọc đơ ra, đám người Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Hòa cũng ngây ra.

Trong đầu hiện ra một cái tên, biểu cảm của bọn họ cuối cùng cũng trở nên sững sờ.

Lẽ nào là tên phế vật đó?!

Vương Nhất?!

Lúc này, trong đầu Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Hòa cùng lúc hiện ra cái tên này, vẻ mặt sửng sốt giống như gặp ma, không thể tin được.

Lý Mộng Đình thậm chí còn lẩm bẩm một cách hàm hồ trong miệng: “Không thể, chuyện này không thể… không thể là anh ta!”

“Là ai?!”

Châu Chí Kiên lại lập tức nhìn sang Lý Mộng Đình, tức giận quát.

Lý Mộng Đình cắn môi, trong mắt vụt qua một tia oán độc, nói: “Anh ta tên Vương Nhất, là con nuôi của nhà họ Lý, chính vì anh ta, nhà họ Lý của chúng cháu mới bị nhà họ Kim đánh sập.”

Bởi vì thân phận con nuôi, Vương Nhất chưa từng được đám người Châu Mỹ Ngọc dẫn tới nhà họ Châu, nhưng Châu Chí Kiên vẫn từng nghe nói một chút lời đồn.

“Là Vương Nhất vào 5 năm trước trong đám cưới của cô chủ Kim Thúy Như của nhà họ Kim, mất tích ngay trong ngày cưới sao?”

“Đúng vậy.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi