CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 318

“Xin chào, tôi là phóng viên của đài truyền hình Thiên An. Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì, tại sao nhiều người đáp xuống Thiên An như thế?”

Vị phóng viên này khó khăn lắm mới tóm được một người công nhân trong đám đông, cô ta lớn tiếng hỏi.

“Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết bên này có một công trình cần người gấp, hơn nữa ông chủ cũng trả rất nhiều tiền, một ngày 900.000 nghìn đó.”

Ầm!

Cuộc phỏng vấn này khiến bản tin càng thêm chấn động. Một ngày trả lương 900.000 nghìn, một trăm nghìn người là 90 tỷ.

Một ngày tiêu 90 tỷ, ông chủ nào ở Thiên An mà dám làm vậy? Ông chủ nào tiêu nhiều tiền như vậy để đưa công nhân khắp cả nước tới Thiên An chứ!

Không ai phát hiện, những chiếc xe kia chỉ đi về một hướng.

Công ty Áo Tân.

Các toà soạn báo và đài truyền hình đều lần lượt đưa tin về sự kiện này. Tin tức liên tục truyền đến điện thoại của Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình.

Bọn họ kinh ngạc đọc tin tức, họ cũng bị khoản tiền khổng lồ kia doạ sợ.

“Trời ạ, một người trả 900.000 nghìn/ngày, một trăm nghìn người thì phải trả 90 tỷ đó, chuyện này do ai làm thế?” Lý Mộng Đình sững sờ lẩm bẩm.

Châu Mỹ Ngọc cũng nghĩ một lúc rồi tự cho mình là thông minh: “Con nghĩ chuyện này nhất định là của mấy dự án lớn do bên trên phê duyệt, chính phủ đầu tư, thuộc dự án cấp quốc gia nên mới bỏ ra nhiều tiền như thế. Chẳng phải thành phố Thiên An chúng ta luôn có kế hoạch cải tạo khu cửa sông Thiên An sao? Không chừng là làm thật đấy!”

Nói rồi, bà ta quay đầu nhìn Châu Chí Kiên rồi kích động nói: “Ba, con nhớ nhà họ Châu chúng ta cũng tham gia vào dự án cải tạo này đúng không?”

Châu Chí Kiên cau mày nói: “Không, đó là dự án lớn. Chỉ có tứ đại hào môn mới có tư cách toàn quyền tham dự. Ba chỉ theo chân một vị công tử của nhà họ Lương húp chút canh cặn thôi.”

Nét mặt Vương Nhất vẫn như cũ, trong tứ đại hào môn Thiên An, Kim-Lương-Nhan-Thẩm, Vương Nhất chỉ mới tiếp xúc với nhà họ Kim thôi, ba nhà còn lại vẫn không lộ chút bóng dáng.

Nhưng anh cũng chẳng hề bận tâm, dù gì thì trong mắt anh, bọn họ không là cái thá gì.

Nghe Châu Chí Kiên nói thế, Châu Mỹ Ngọc bất chấp phấn khích: “Vậy cũng là chuyện tốt mà. Đó là dự án lớn đó, dù húp canh thì lợi ích mang lại cũng nhiều vô số kể. nói không chừng chúng ta có thể nhân cơ hội này mà kết thân với tứ đại hào môn.”

Châu Chí Kiên cũng thấy có ký. Nếu ông ta có thể là một phần của dự án cải tạo cửa sống Thiên An thì lợi ích đem lại sẽ rất nhiều.

“Được, hôm sau đích thân ba sẽ đến thăm nhà họ Lương.”

Cả nhà họ Châu đầu chìm trong sự phấn kích.

Bọn họ cho rằng lần điều động nhiều công nhân thế này chắc chắn là vì dự án cả tạo cửa sông Thiên An sắp khởi công.

Trong đám đông, chỉ có Lý Thiên Dương vẫn trầm mặc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất nhìn ông ra hiệu không cần phải lo lắng.

“Được rồi, kịch cũng xem xong rồi, chừng nào mấy người mới giao dự án ra đây? Dự án này mấy người làm không nổi đâu.”

Bỗng Châu Mỹ Ngọc đổi chủ đề, bà ta quay đầu lại rồi cười lạnh nhìn Vương Nhất và Lý Thiên Dương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi