CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 392

“Ông muốn chết à! Dám rống tôi à!”

Châu Mỹ Ngọc bị rống giật mình, sau đó bà ta cũng thẹn quá hóa giận: “Công ty Áo Tân dựa vào ông có thể phát triển được tới bước nào? Chủ tịch Kim người ta muốn tiền có tiền, muốn quan hệ có quan hệ, cùng một dự án nhưng nhất định chủ tịch Kim sẽ làm tốt hơn ông.”

“Nhưng bây giờ công ty đã đi vào quỹ đạo rồi…”

“Vậy thì sao?”

Châu Mỹ Ngọc mất kiên nhẫn cắt ngang lời ông ta: “Ông có thể ăn may mãi sao? Muốn dựa vào thằng vô dụng này chấn hưng nhà họ Lý sao, ông nằm mơ hả!”

Khi nói, Châu Mỹ Ngọc còn không quên liếc Vương Nhất một cái, ánh mắt lạnh lùng.

Trên mặt Châu Mỹ Hòa cũng là nụ cười lạnh, chỉ là một đứa ở rể cũng muốn trèo lên trên đầu người nhà họ Châu bọn họ, đây là chuyện không thể.

Lời của Châu Mỹ Ngọc như đã đào rỗng sức lực toàn thân Lý Thiên Dương, ông ta vô lực ngồi phịch xuống ghế, hai mắt đỏ ngầu tràn ngập đau khổ.

Vương Nhất thấy vậy thì không nén được sát ý trong lòng.

Chỉ khi bị người thân cận nhất phản bội mới có thể đánh bại một người triệt để, anh không ngờ rằng người nhà này vậy mà lại ích kỷ, tư lợi, vô tình đến mức này.

“Đủ rồi!”

Kim Thành Vũ quát lớn, đưa mắt nhìn lướt xung quanh, lạnh lùng nói: “Tôi đến đây không phải để xem mấy người các người cãi nhau! Nhanh ký hợp đồng rồi cút cho tôi!”

Nói xong, anh ta đẩy hợp đồng tới trước mặt Lý Thiên Dương.

Nhưng Lý Thiên Dương vẫn còn đang chìm trong đau khổ và phẫn nộ do bị vợ phản bội nên không nói năng gì.

Kim Thành Vũ nhìn về phía Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình: “Hai người, một người là vợ ông ta, một người là con gái ông ta, nhanh khuyên ông ta ký hợp đồng đi, tôi và chủ tịch Thường còn đang đợi đấy.”

Thường Kỉ đứng bên cạnh cũng hối thúc: “Tôi và chủ tịch Kim rất bận, còn rất nhiều công việc cần xử lý, không rảnh dây dưa với mấy người đâu!”

Sau khi Châu Mỹ Ngọc ký vào hiệp nghị chuyển nhượng, Kim Thành Vũ liền gọi điện cho Thường Kỉ, hai người tức tốc tới công ty Áo Tân.

Dựa theo tính cách của Kim Thành Vũ, anh ta tuyệt đối sẽ không chia sẻ lợi ích với Thường Kỉ, nhưng bây giờ đã khác, hôm nay anh ta nhận được tin địa vị của Thường Kỉ ở Thương hội Hồng Ưng vừa từ hội viên sơ cấp lên thành hội viên trung cấp.

Kim Thành Vũ lập tức gọi điện cho Thường Kỉ, xum xoe dâng miếng bánh ngọt Áo Tân này tới trước mặt ông ta, hy vọng rằng sau này ông ta sẽ giúp đỡ mình.

Thường Kỉ cũng vui vẻ tiếp nhận, hai người cùng tới công ty Áo Tân.

Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình nhìn nhau gật đầu, sau đó mỗi người một bên tới cạnh Lý Thiên Dương, khuyên nhủ ông ta hết nước hết cái.

“Thiên Dương, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cái nhà này thôi, công ty Áo Tân chẳng có giá trị gì, sao so được với cổ phần công ty Ẩn Long? Có số cổ phần này, dù ông ăn không ngồi rồi ở nhà cả ngày, tôi cũng nuôi được ông.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi