CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 442

“Vâng, thưa lão đại.”

Khắp công trường đều vang lên tiếng người đáp lại.

Những người này đều là bệnh nhân tâm thần đã xuất viện và toàn bộ đều rất nghe lời Thường Lâm.

Thường Lâm quay đầu nhìn Kim Thành Vũ: “Ngài Kim, một khắc đêm xuân đáng giá nghìn vàng, anh mau đi đi. Tôi đã đặt chỗ cho anh rồi, đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng.”

“Tốt.”

Vừa nghĩ đến người phụ nữ mà mình mơ ước sẽ bị lột tr@n nằm trên giường đợi mình tới hiếp, ánh mắt Kim Thành Vũ háo hức khôn nguôi.

Hơn nữa cô còn là người phụ nữ của Vương Nhất, chuyện này càng khiến anh ta thêm hài lòng.

“Lát nữa, sau khi xử lý Vương Nhất xong, hãy trói hắn ta lại rồi đưa đến phòng tôi. Tôi sẽ hiếp Lý Khinh Hồng trước mặt hắn ta!”

Kim Thành Vũ nghiêm túc nói, vừa nghĩ đến cảnh tượng như vậy, máu trong người anh ta liền sôi lên.

“Được, nhưng ngài Kim đừng quên chúng ta đã bàn bạc ổn thoả rồi, mấy bộ phận khác của cô Lý thuộc về tôi.”

Kim Thành Vũ sững người, nghĩ đến việc lát nữa cả cơ thể Lý Khinh Hồng sẽ bị chặt nát, anh ta không nhịn được mà thở dài, đúng là lãng phí,

Nhưng Kim Thành Vũ vẫn gật đầu: “Đều là của anh.”

Sau đó, anh ta lái xe rời đi.

Anh ta đạp ga xuống quãng đường đi nên chỉ mất hai mươi phút là có thể đến một biệt thự khuất ở vùng ngoại ô.

Kim Thành Vũ đẩy cửa bước vào, vừa nhìn thoáng qua đã thấy trên giường có một bao tải lớn, mà bao tải còn đang giãy dụa.

Kim Thành Vũ bật cười.

“Hahaha… Lý Khinh Hồng, một ả tiện nữ thích giả vờ cao lãnh như cô, cuối cùng vẫn rơi vào tay tôi thôi.”

Kim Thành Vũ không vội vàng mở bao ra mà đi rót một ly rượu vang đỏ rồi từ từ uống cạn.

Rượu mạnh tăng thêm can đảm, trước khi vận động nam nữ thì cần có chút rượu mới được.

Sau khi uống hết nửa chai rượu, sắc mặt của Kim Thành Vũ đỏ bừng lên, hô hấp của anh ta cũng trở nên gấp gáp, anh ta nhìn về phía bóng người trong bao tải.

“Lý Khinh Hồng, đôi khi tôi thực sự không thể hiểu nổi em đang nghĩ gì? Tại sao em lại chọn một thằng phế vật không tiền không quyền chứ không chọn tôi chứ?”

“Bây giờ tôi đã nắm thóp được em rồi, nếu em đã dám ngoại tình thì chứng tỏ em cũng có nhu cầu như những người phụ nữ bình thường thôi. Vậy tại sao người giúp em giải quyết nhu cầu không thể là anh chứ?”

Kim Thành Vũ vừa nói vừa cởi cà vạt và đi về phía giường.

Nghe Kim Thành Vũ nói thế, người trong bao càng vùng vẫy kịch liệt hơn.

“Em đừng sợ, em không một mình đâu, Vương Nhất đã tới cứu em rồi, lát nữa, em có thể chứng kiến hắn ta một thân bầm dập bị trói tới đây. Đến lúc đó, tôi sẽ đứng trước mặt hắn ta và cho em biết thế nào là lợi hại!”

Dưới xúc tác của cồn, nụ cười của anh ta dần trở nên gớm ghiếc. Anh ta tiến tới mở cái bao ra.

Đầu của người phụ nữ lộ ra trước, sau đó là cả khuôn mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi