CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 494

Trong văn phòng còn có một người, chính là Vương Nhất, nhưng mà Từ Hí không có ý đưa cho Vương Nhất cái nào, loại ra bên ngoài.

Sau khi Lý Khinh Hồng xem xong, lắc đầu: “Tinh hoa của quảng cáo nằm ở chỗ súc tích, bản anh đưa cho tôi, quá dài.”

Từ Hí nhíu nhíu mày, nhưng vẫn vừa cười vừa nói: “Đây chỉ là bản thảo, sau này sẽ còn thay đổi, chủ yếu để mọi người nhìn xem, có chỗ nào không hợp lý cần sửa.”

Vương Thanh Hòa nhanh chóng phát hiện một vấn đề: “Phần diễn hôn ở đây, tôi cảm thấy hẳn là nên bỏ đi, tôi không diễn cảnh hôn.”

Lời này vừa nói xong, sắc mặt Từ Hí trở nên âm trầm, cười cười với Lý Khinh Hồng: “Lý tổng, xin lỗi một chút.”

Nói xong, thì dẫn Vương Thanh Hòa ra khỏi văn phòng.

Ngay khi ra khỏi văn phòng, biểu cảm của Từ Hí lập tức trở nên dữ dằn: “Sắp phải ký hợp đồng rồi, trong lúc mấu chốt này không cho phép cô làm hỏng việc của tôi, có nghe chưa?”

Sắc mặt Vương Thanh Hòa thay đổi, mở to hai mắt nhìn: “Trước không phải anh đã đồng ý với tôi, không có bất kỳ cảnh diễn tiếp xúc thân thể nào sao, anh gạt tôi!”

“Gạt cô thì sao?”

Từ Hí cười lạnh ba tiếng: “Minh tinh? Tôi nhổ vào! Cô có được ngày hôm nay, còn không phải là dựa vào tôi, không có tôi, cho dù cô có một thân tài hoa thì sao, còn không phải không thể nào nổi lên?”

“…”

Lời nói này làm sắc mặt Vương Thanh Hòa lúc đỏ lúc trắng, nghiến chặt răng, lại không rên một tiếng.

Thấy thế, Từ Hí còn nói thêm: “Vương Thanh Hòa, cô tốt nhất tự hiểu rõ địa vị của mình, cô chính là công cụ kiếm tiền của công ty, công ty vui thì nâng cô, cô chính là ngôi sao lớn vạn người kính ngưỡng, nếu như cô làm cái gì, làm công ty không vui, vậy thì đông lạnh cô, cô vất vả nhiều năm như vậy, không nên uổng phí chứ?’

Trầm mặc một lúc lâu, vành mắt Vương Thanh Hòa ửng đỏ, nhưng vẫn khuất phục gật gật đầu.

“Như vậy mới đúng.”

Từ Hí lúc này mới thỏa mãn gật gật đầu, sau khi lần nữa đi vào, vẻ lo lắng trên mặt bị quét sạch, thay vào đó là một vẻ sáng lạn vui vẻ: “Lý tổng, làm mọi người đợi lâu.”

Con ngươi Vương Nhất đen nhánh, bất động thanh sắc nhìn Từ Hí, bọn họ ở bên ngoài nói chuyện, bị Vương Nhất nghe rõ ràng.

Từ Hí bị ánh mắt của Vương Nhất nhìn đến sợ hãi trong lòng, nhanh rất nhanh hồi phục lại, nhìn Lý Khinh Hồng cười ha hả nói: “Không chỉ đồng ý cảnh hôn, còn đồng ý cảnh da thịt.”

Vương Thanh Hòa vốn còn gượng cười nghe được câu này, cả người như bị đả kích, không thể tin được nhìn anh ta.

Từ Hí thuận thế quay đầu lại, ánh mắt hung ác trừng Vương Thanh Hòa, ý bảo cô ta không cần nói.

“Mặt khác, chúng tôi cũng đã thảo luận, làm thế nào để sản phẩm của quý công ty một lần là nổi tiếng, cuối cùng, đưa ra một kết luận rất tốt — chính là Lý tổng ngài, cũng tự mình tham dự vào trong quảng cáo.”

Từ Hí nhìn khuôn mặt tinh sảo của Lý Khinh Hồng, nói.

Lời nói của Từ Hí, làm Lý Khinh Hồng lộ vẻ kinh ngạc, mà ánh mắt của Vương Nhất, cũng từng chút từng chút lạnh xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi