CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 529

“Không sai.”

Vương Nhất không có một chút sợ hãi, giọng điệu hờ hững: “Anh ta muốn hại ba tôi, tâm địa hiểm ác. Tôi giết anh ta cũng là đạo lý hiển nhiên thôi!”

“Cho dù cháu trai tôi có làm ra chuyện tày trời gì thì cũng không đến phiên một người ngoài như cậu xuống tay với nó!”

Trần Thiên Thành đằng đằng sát ý, đâu còn bộ dạng như sắp gần đất xa trời nữa đâu: “Để tôi nói cho cậu biết, đắc tội với nhà họ Trần sẽ có kết cục gì!”

“Ông nội, còn một số chuyện ông vẫn chưa biết…”

Lúc này, Trần Lân cũng đi tới chỗ Trần Thiên Thành, chỉ vào Vương Nhất, lạnh lùng nói: “Vừa nãy trước khi bữa tiệc mừng thọ bắt đầu, anh ta đã dung túng cho vệ sĩ của mình rút lưỡi các cậu ấm của các gia tộc khác rồi còn xuống tay với cháu nữa!”

“Cái gì?”

Trần Thiên Thành càng thêm phẫn nộ: “Cậu đã giết một đứa cháu trai của tôi, bây giờ còn muốn xuống tay với đứa khác nữa sao?”

Đối mặt với cơn phẫn nộ của Trần Thiên Thành, Vương Nhất chỉ thở dài: “Vốn dĩ mọi người đều có thể bình an vô sự, tôi cũng sẽ không xuống tay với nhà họ Trần, nhưng bây giờ xem ra không thể rồi, là ông ép tôi đấy nhé.”

“Càn rỡ!”

Vương Nhất chỉ đang nói sự thật, nhưng Trần Thiên Thành lại giận tím mặt: “Cậu cho rằng hôm nay cậu có thể sống sót bước ra khỏi nhà họ Trần?”

Nói rồi, ông ta phất tay, đột nhiên hàng chục cao thủ của nhà họ Trần từ mọi hướng lao đến và bao vây nơi này.

Ngoài ra còn có một người đàn ông đang nhìn chằm chằm anh, gò má cao, thái dương nổi đầy gân xanh, cơ thể cường tráng và khí thế mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết không phải người thường.

“Tôi biết vệ sĩ của cậu rất mạnh, nhưng cậu có chắc tay không có thể đấu lại súng không?”

Ông cụ Trần hung dữ nói.

“Hơn nữa các cao thủ hàng đầu của nhà họ Trần đã trấn giữ bên ngoài. Hôm nay cậu có mọc cánh cũng khó thoát!”

Nhìn trận chiến này, rất nhiều gia tộc đều sợ run lẩy bẩy, nhưng Vương Nhất mặt không đổi sắc, thậm chí còn hơi nhếch miệng.

“Chỉ vậy thôi?”

Hàng chục người cầm súng ống đồng loạt chĩa súng vào đầu Vương Nhất, còn có một cường giả top đầu đang chờ thời cơ để hành động. Đội hình này là toàn bộ vệ sĩ tuyến đầu của gia tộc.

Thế nhưng Vương Nhất chỉ mỉm cười, hoàn toàn không coi bọn họ ra gì, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy Vương Nhất bị điên rồi.

“Các vị thân mến, phát sinh biến cố, chuyện vui thành chuyện buồn, tôi thành thật xin lỗi!”

Đột nhiên, Trần Thiên Thành quay người lại nhìn tất cả các gia tộc đến tham gia tiệc mừng thọ, ông ta cúi đầu: “Ngày khác tôi nhất định sẽ đích thân tới nhà thăm hỏi. Hôm nay xin mời các vị về trước.”

“Không sao đâu.”

“Sức khỏe ông cụ Trần quan trọng hơn, không nên vì loại người này mà hủy hoại sức khỏe.”

“Nếu ông cần chúng tôi giúp gì thì cứ nói nhé.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi