CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 557

“Size váy được thiết kế dựa theo tỉ lệ dáng người của vợ ông ấy lúc còn trẻ, sở dĩ được gọi là kỳ tích là bởi vì hi vọng ông trời có thể cảm động bởi thành ý của ông ấy, để người vợ bị bệnh nặng của ông ấy có thể tỉnh lại.”

“Đương nhiên là kỳ tích không xảy ra.”

Vương Nhất tiếp tục bình thản nói: “Vợ của ông ấy vẫn không qua khỏi, nhưng chiếc váy này chính là tâm huyết cả đời này của ông ấy. Chiều dài vai, eo, chiều dài tổng thể, chiều dài váy, được may vô cùng tỉ mỉ, không chỉ có dáng người phải phù hợp mà còn phải có khí chất phù hợp. Nói cách khác, lúc nhà thiết kế Weigel thiết kế ra chiếc váy này, chưa bao giờ nghĩ nó sẽ được phụ nữ trên toàn cầu ưa chuộng, là cái duy nhất, đây chính là nguyên nhân mà chiếc váy này tỏa sáng ở tuần lễ thời trang.”

“99% phụ nữ không xứng đáng mặc chiếc váy này, cố chấp mặc nó, xấu càng thêm xấu, bây giờ cô cảm thấy cô có xứng để mặc nó không?”

Tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Ai nấy cũng dùng một ánh mắt rung động nhìn Vương Nhất, đây là đang đàn áp bằng học thức, chiến thắng toàn diện, giải thích hợp lý. Không nói tới những người ngoài ngành như bọn họ, những nhà thiết kế thời trang chuyên nghiệp nhất chắc chắn có thể hiểu một cách triệt để.

Ánh mắt Lý Khinh Hồng xuất thần nhìn chằm chằm vào bóng lưng cao lớn của người đàn ông, khoảnh khắc này, cô đột nhiên cảm thấy sức quyến rũ của Vương Nhất là vô hạn.

Còn Bạch Ý thì như bị ai đó đánh mười mấy cái tát, lúc thì tím xanh, lúc thì trắng.

Những lời nói này của Vương Nhất đã hoàn toàn nghiền nát chút tự tôn còn sót lại của cô ta, lại như vò mẻ chẳng sợ nứt mà chỉ vào Lý Khinh Hồng rồi hét to: “Tôi không phù hợp, chẳng lẽ cô ta phù hợp?”

“Đương nhiên.”

Vương Nhất dịu dàng nhìn Lý Khinh Hồng, giọng nói nhỏ nhẹ: “Tỉ lệ vóc dáng cô ấy hoàn toàn phù hợp với chiếc váy này.”

Vương Nhất vừa mới nói xong, ánh mắt của tất cả những người trong cửa hàng đều nhìn về phía Lý Khinh Hồng.

Đột ngột bị nhiều người nhìn chăm chú như thế, Lý Khinh Hồng không quen, cô nhíu mày.

Mặc dù bình thường trong công ty cũng có người nhìn chăm chú vào cô, nhưng mà phần lớn đều là ánh mắt kính sợ và tôn kính, mà không phải là vẻ chờ mong như thế này.

Vương Nhất mỉm cười, đưa chiếc váy cho cô, anh nói: “Đi vào trong thử đi?”

Lý Khinh Hồng do dự một chốc, vẫn nhận lấy chiếc váy và quay người đi vào phòng thử đồ.

Lúc đi ngang qua bên cạnh Bạch Ý, ánh mắt Bạch Ý âm độc nhìn cô.

Cô ta không ngừng cầu nguyện trong lòng Lý Khinh Hồng không thích hợp để mặc chiếc váy này.

Tâm sinh tướng, người xấu xí thì tâm địa cũng xấu xí, Vương Nhất hoàn toàn không lo lắng, anh mỉm cười đứng trước phòng thử đồ chờ Lý Khinh Hồng bước ra.

Trong cửa hàng vẫn không có ai nói chuyện, tầm mắt mọi người vẫn dừng nguyên trên người Vương Nhất.

Vương Nhất hiểu bọn họ kinh ngạc vì những giải thích chuyên nghiệp của mình, anh tin là chắc chắn Lý Khinh Hồng cũng như vậy.

Còn tại sao anh biết?

Vương Nhất đã từng chấp hành một nhiệm vụ, nội dung nhiệm vụ là… bảo vệ cho Weigel.

Lúc đó, vợ của ông ta vẫn còn chưa chết, nhưng đang trong giai đoạn hấp hối, mà ông Weigel đã chế tác xong hình dáng khuôn ban đầu.

Đây cũng là lý do tại sao Vương Nhất vừa nhìn là đã chọn trúng chiếc váy này.

Xoẹt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi