CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 559

“Tôi xin lỗi anh Vương.”

Sau đó, anh ta vội vàng cúi đầu với anh Vương, trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh, hoảng sợ vô cùng.

“Cút!”

Vương Nhất lớn tiếng quát.

Lương Kiện như được tha tội, nhanh chân chạy khỏi cửa hàng Gucci.

Mà lúc này Lý Khinh Hồng cũng đã thay quần áo xong bước ra, Vương Nhất như biến thành người khác, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng.

Lý Khinh Hồng lấy một tờ chi phiếu ra viết một tỷ năm trăm triệu lên trên rồi sau đó đưa cho Vương Nhất.

“Em làm cái gì vậy?” Biểu cảm của Vương Nhất thay đổi, anh hỏi.

“Trả lại cho anh?”

Lý Khinh Hồng lời ít ý nhiều: “Cảm ơn, em rất thích món quà của anh, chỉ là em không thích nợ người…”

Còn chưa nói xong thì đã bị Vương Nhất nhẹ nhàng đẩy ra.

Anh lắc đầu, nghiêm túc nói: “Chồng tặng quà cho vợ, nào có đạo lý trả tiền chứ?”

Lý Khinh Hồng đứng yên tại chỗ sửng sốt hồi lâu, nhìn tờ chi phiếu trong tay, tự giễu cười một tiếng: “Là do bản thân tự cho mình là đúng.”

Xé tờ chi phiếu thành từng mảnh nhỏ ném vào trong thùng rác, rời khỏi cửa hàng cùng Vương Nhất.

Nhân viên nữ sớm đã ngẩn người đến nổi ngay cả lời cũng không nói được, trong lòng thắc mắc, rốt cuộc thì người trẻ tuổi này là ai vậy?

Lương Kiện thất hồn lạc phách chạy ra khỏi trung tâm thương mại, Bạch Ý cũng đuổi theo, vừa chạy theo vừa kêu: “Anh yêu à, anh sao vậy?”

“Con điếm, cô cách xa tôi ra một chút.”

Lương Kiện bỗng nhiên quay đầu lại, trong lòng tức nhìn cô ta.

Bạch Ý giật mình, sắc mặt tái nhợt nhìn anh ta, cuống cuồng giải thích: “Không phải là em cố ý đâu, em thật sự cho rằng anh ta chỉ là tiểu bạch kiếm được bao nuôi…”

Chát.

Còn chưa nói xong, trên mặt Bạch Ý đã nhận phải một cái tát vô cùng mạnh.

“Đều là do con tiện nhân nhà cô, chưa kể tới mua quần áo đắt như vậy, thế mà còn đắc tội với hai người kia, cô có biết bọn họ là ai không hả?”

Trên mặt Lương Kiện tràn đầy phẫn nộ, gào thét với Bạch Ý: “Người phụ nữ kia là Lý Khinh Hồng, là chủ tịch tập đoàn Lệ Tinh, người đàn ông kia tên là Vương Nhất, năm năm trước xém chút nữa là đã trở thành chồng Kim Thúy Như nhà họ Kim.”

Bạch Ý lập tức bị dọa nói không nên lời, môi không ngừng mấp máy.

Có rất nhiều việc Lương Kiện vẫn chưa nói, nhà họ Trần diệt vong, nhà họ Kim đổi chủ, những chuyện này đều có liên quan với Vương Nhất. Ngay cả người mà nhà họ Lương nhìn không rõ, làm sao anh ta có thể trêu chọc nổi!

“Tao đánh chết mày cái con tiện nhân này.”

Lương Kiện càng nói càng tức, vừa mắng vừa đánh lung tung làm Bạch Ý kêu liên tục.

Nếu như không phải anh ta nghe thấy hai cái tên này từ cuộc trò chuyện của người trẻ tuổi nhất nhà họ Lương là Lương Ý Hành, vậy thì ngày hôm nay anh ta tiêu đời rồi.

Nhìn Bạch Ý mặt mũi bầm dập nằm ở dưới đất, Lương Kiện mới bớt giận: “Từ giờ trở đi, chúng ta không còn bất cứ quan hệ nào nữa, sau này đừng có xuất hiện trước mắt tôi, nếu không thì tôi gặp một lần sẽ đánh một lần.”

Nói xong liền ngênh ngang rời đi, để lại Bạch Ý máu me đầy mặt nằm ở trên đường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi