CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 614

Đề nghị mang tính xây dựng này vừa đưa ra, tất cả mọi người đều nhìn nhau.

Vương Thanh Hòa và Lý Khinh Hồng liếc nhìn nhau, hai mắt đầu sáng lên, không hẹn mà cùng nhìn lên người của Vương Tử Lam đang chơi một mình.

Dường như cảm nhận được ánh mắt, Vương Tử Lam xoay lại nhìn, khẽ vẫy tay với Lý Khinh Hồng: “Mẹ!”

Lý Khinh Hồng cũng khẽ mỉm cười vẫy tay với cô bé.

Thái Phiên nhìn Vương Nhất với vẻ mặt rất âm trầm, nói: “Thật là nói năng linh tinh, vậy mà để đứa trẻ cái gì cũng không biết tới diễn, cậu Vương, cậu biết xung đột với đạo diễn, sẽ có kết cục gì không?”

Vương Nhất lắc đầu, không hề sợ hãi trước uy hiếp của Thái Phiên: “Không biết, hay là đạo diễn Thái nói thử với tôi?”

“Cậu sẽ bị đá ra khỏi tổ quay, cậu sẽ từ bỏ cơ hội nghệ thuật không dễ có được này.”

Thái Phiên nhìn Vương Nhất với ánh mắt sắc bén, cố thử nhìn ra sự sợ hãi từ trong mắt của Vương Nhất.

Đáng tiếc, trên mặt Vương Nhất không có chút sợ hãi nào, ngược lại vô cùng bình tĩnh: “Vậy ông đá tôi ra khỏi tổ quay đi, ông không hiểu tí gì về ý nghĩa thật sự của sản phẩm mới này, nó tại sao tên là ‘Thiên Sứ’, được tạo ra trong tình huống như nào, cái quay ra làm sao được mọi người thị trường đón nhận?”

“Đây là quay quảng cáo, không phải là đang học môn ngữ văn, tôi không cần tư tưởng trung tâm, cái tôi muốn là bán được hàng!”

Thái Phiên không nhịn được nữa, tức giận gầm lên với Vương Nhất.

“Nhưng ông ngay cả chủ đề cũng không xác định rõ, nói gì tới bán được hàng?” Vương Nhất lạnh lùng nhìn Thái Phiên.

Thái Phiên tức giận đùng đùng đi tới trước mặt Lý Khinh Hồng, nói: “Lý tổng, đổi người đi, người này không thích hợp.”

Vương Thanh Hòa nghe vậy, lập tức cầu xin cho Vương Nhất: “Đạo diễn Thái, ông suy nghĩ một chút đi, tôi cảm thấy anh ta nói rất có lý!”

“Vương Thanh Hòa, đây không chỉ là tác phẩm của cô, còn là tác phẩm của tôi, tôi không cho phép tác phẩm của tôi có tồn tại người đầy khuyết điểm như này.”

Thái Phiên nói với vẻ cố chấp: “Cậu ta cái gì cũng không hiểu thì dám tới dạy dỗ tôi, tôi thật sự không biết cậu ta làm sao được chọn.”

Một câu cuối cùng lại có chút ý công kích Lý Khinh Hồng, Lý Khinh Hồng rơi vào trầm mặc, sau đó sắc bén nhìn Thái Phiên, bỗng hỏi: “Đạo diễn Thái, ông thật sự là nghĩ như vậy sao?”

“Đương nhiên.”

Thái Phiên nói rất hiển nhiên: “Cậu ta căn bản không xứng với vai diễn này, ngoài ra, cô cũng không cần lo lắng chuyện không có nam chính, Lương Nhật Tân có thể…”

“Được thôi, vậy thì đổi đi.”

Lý Khinh Hồng bỗng nhiên cắt ngang lời của Thái Phiên, u ám nói.

“Lý tổng, cô suy nghĩ lại…”

Sắc mặt của Vương Thanh Hòa thay đổi, với góc độ của cô ta, cô ta không muốn diễn với Lương Nhật Tân.

Thái Phiên lại rất vui vẻ: “Được, tôi bây giờ gọi điện cho Lương Nhật Tân—”

“Ý tôi nói là ông.”

Lời của Lý Khinh Hồng biến đổi, bất thình lình nhìn ông ta.

“Cái gì?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi