CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 650

Lý Mộng Đình không biết thân phận của Đồng Yên Nhiên, trong bữa tiệc thọ của nhà họ Trần lần trước, ông Trần biết tin Trần Cảnh đã chết nên đã buộc nhà họ Châu và nhà họ Lý giao nộp kẻ giết người.

Nhà Châu sợ bị liên luỵ nên không chút do dự giao Vương Nhất ra, không lâu sau, nhà Châu rời khỏi nhà họ Trần, nên không thấy cảnh Đồng Yên Nhiên toả sáng.

Cô ấy là con gái của nhà họ Đồng, nhưng lại rất thân thiết với kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Đồng là nhà họ Diệp.

Vương Nhất còn biết Diệp Kình Hiên vốn là người nhà họ Đồng, là anh em với Đồng Yên Nhiên, sau này vì một số lý do mà rời nhà họ Đồng, lập ra họ Diệp.

Người phụ nữ này vẫn còn rất nhiều bí ẩn, Vương Nhất hiểu nhà họ Đồng và nhà họ Bạch chỉ không đoán được thân phận biến hoá thất thường của anh, chứ không phải họ thực sự sợ anh.

Nhìn Đồng Yên Nhiên khí thế bất phàm như Bách Biến Ma Nữ, Vương Nhất khẽ nheo mắt lại, trong đầu hiện lên một ý nghĩ táo bạo.

Không ai biết Vương Nhất lúc này đang nghĩ gì, tất cả sự tập trung của mọi người đều đổ dồn về phía Đồng Yên Nhiên.

Đám thiếu gia Văn Đào kinh ngạc nhìn Đồng Yên Nhiên như nhìn thấy ma: “Không phải nhà họ Đồng đều là đàn ông sao? Sao tự nhiên có một tiểu thư vậy?”

Nghe vậy, Đồng Yên Nhiên cười khẩy, câu hỏi này ngay cả trả lời cô ấy cũng lười.

Vẻ mặt Đồng Hiểu Sinh ảm đạm, nhìn Văn Đào nói: “Đúng là nhà họ Đồng của tôi đều là đàn ông, nhưng đó là bình thường. Kỳ thực, ba tôi còn có một cô con gái quanh năm không ở nhà. Ông rất yêu thương người con gái đó, đồng thời ban hành mệnh lệnh là “nhìn thấy con gái như nhìn thấy ông”, đứa con gái này chính là em gái của tôi …”

“Ai là em gái của anh?”

Đồng Yên Nhiên nhìn Đồng Hiểu Sinh cười mỉa mai: “Anh đừng tự dát vàng lên mặt, đứa con hoang sinh ra do lang chạ ở bên ngoài cũng xứng làm anh trai tôi?”

Cụm từ “đứa con hoang” khiến sắc mặt của Đồng Hiểu Sinh tái đi, nhưng vì thân phận của mình, anh ta không thể phản bác một lời.

Nhưng sâu trong đôi mắt anh ta lại ẩn chứa sự lạnh lùng sâu sắc.

Lời nói của Đồng Hiểu Sinh cũng khiến con ngươi của Văn Đào co rút lại, sau đó sắc mặt trở nên u ám.

Vốn dĩ chỗ dựa lớn nhất của hắn ta chính là Đồng Hiểu Sinh, dù có tính toán bao nhiêu, cũng không ngờ Vương Nhất lại mời con gái cả nhà họ Đồng lợi hại hơn Đồng Hiểu Sinh, điều này làm mất thay đổi tính toán của Văn Đào.

Anh ta hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người Đồng Yên Nhiên: “Cô Đồng, tôi không quan tâm cô là ai, đừng xen vào chuyện này, tôi đến từ nhà họ Văn ở Giang Chiết, và có hợp tác làm ăn với nhà họ Đồng cô. Nếu tôi nói với ba tôi chuyện này, ảnh hưởng đến hòa khí hai nhà, thì tội này cô có gánh nổi không?”

“Anh dùng nhà họ Đồng uy hiếp tôi?”

Đầu tiên Đồng Yên Nhiên nhìn Văn Đào với vẻ không thể tin được, sau đó dường như đã nghe thấy một chuyện cười hước nhất trên thế giới, cười chảy cả nước mắt: “Mắc cười quá, vậy anh cũng nghĩ ra được…”

Nói tới đây, tiếng cười của Đồng Yên Nhiên đột ngột dừng lại, thay vào đó là vẻ nham hiểm sâu xa: “Vậy thì tôi phải cầu xin anh nhanh chóng ngừng hợp tác với nhà họ Đồng, sau đó dùng toàn lực đối phó với nhà họ Đồng, khi nhà họ Đồng bị diệt, là ngày mà tôi đích thân tới cửa cảm tạ tất cả các người!”

Ngay khi những lời này nói ra, Văn Đào sững sờ, nhất thời não không load kịp, đờ đẫn nhìn Đồng Yên Nhiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi