CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 731

Nhìn Lý Mộng Đình đứng sau lưng Vương Nhất, sát khí trong mắt Văn Thái càng nhiều: “Nơi đâu đều là vệ sĩ của nhà họ Văn. Cô thấy mình trốn thoát nổi sao? Hay là, cô muốn cùng anh ta làm một đôi uyên ương mệnh khổ.”

Dù Lý Mộng Đình sợ đến chết đi sống lại, nhưng cô ta vẫn đỏ mắt hét lên: “Tôi thà chết chứ không lấy một kẻ bạo lực gia đình như anh!”

“Lúc trước tôi thích anh vì anh trẻ và giàu, bây giờ tôi chỉ muốn thoát khỏi anh thôi.”

Vương Nhất cũng lắc đầu: “Tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi. Thứ nhất, tôi sẽ không chết, nếu anh còn dám thách thức giới hạn của tôi thì người chết sẽ là anh.”

“Thứ hai, tôi đã kết hôn rồi, tất cả những gì tôi muốn làm chỉ là đưa cô ấy đi thôi.”

“Đây là mục đích của anh?”

Văn Thái bật cười: “Cướp cô ta đi nhưng lại không chịu trách nhiệm. Anh có biết vì hành động của anh mà cô ta đã không thể gả đi đâu nữa không. Hàng dùng rồi cũng không phải, tái hôn cũng không xong. Anh đã huỷ cả đời của cô ta rồi.”

Lý Mộng Đình tái mặt, cô ta nhìn Vương Nhất, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Đúng như Văn Thái đã nói, cô ta không thể kết hôn nữa rồi

“Anh sai rồi, không ai dám nói cô ấy như thế cả.” Vương Nhất thản nhiên nói.

Văn Thái im lặng một lúc, sau đó anh ta đột nhiên lên tiếng: “Tôi không biết ai đã cho anh dũng khí để làm chuyện này. Theo tôi biết, đại nhân vật đứng đằng sau nhà họ Lý chỉ quan tâm tới Lý Mộng Đình. Hơn nữa, vợ anh không để ý sao?”

Vương Nhất bật cười, anh đang định nói thì đột nhiên có tiếng giày cao gót lanh lảnh vang lên.

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng truyền tới

“Tôi không để ý.”

Giọng nói không lớn nhưng lại rất lạnh lùng, tất cả mọi người đều vô thức quay đầu lại.

Vương Nhất cũng sửng sốt, anh nhìn sang, sự lạnh lùng trên khuôn mặt liền biến mất, thay vào đó là nét dịu dàng hiếm thấy.

Lý Mộng Đình ngây người, cô ta chưa từng thấy Vương Nhất có vẻ mặt như vậy.

Đột nhiên, cô ta như nhớ ra điều gì đó, cả người run lên rồi quay đầu nhìn lại.

Ở cổng khách sạn, dưới ánh đèn sân khấu, một nữ hoàng băng giá cao quý đang nắm tay một một thiên thần nhỏ như được khắc bằng ngọc hồng thạch bích bước tới.

“Ba ơi!”

Nhìn thấy Vương Nhất, Vương Tử Lam lập tức kích động kêu lên.

Mặc dù Vương Tử Lam rất dễ thương, nhưng sự chú ý của mọi người vẫn hướng về người phụ nữ.

Mái tóc dài được vén lên cao, để lộ chiếc cổ mảnh mai trắng như tuyết, cô còn đeo một chiếc vòng cổ kim cương sáng lấp lánh.

Trên người là bộ váy “kì tích” lần trước Vương Nhất mua cho cô, cả thế giới chỉ có 100 chiếc, hoàn toàn phù hợp với khí chất của cô.

Khuôn mặt xinh đẹp nhưng trong mắt toát ra sự lạnh lùng khắc cốt ghi tâm, tạo thành một loại khí chất mạnh mẽ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi