CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 765

Nghe anh ta nói xong, Vương Nhất không nói gì, nhưng biểu cảm dần trở nên thú vị, thản nhiên đánh giá anh ta.

Đột nhiên, Thẩm Tử Kiện như nhớ ra điều gì đó, còn nói thêm.

“À đúng rồi, còn có một chuyện tôi muốn nói với anh Vương, nhờ sự hào phóng của anh, nhà họ Thẩm chúng tôi đã thâu tóm được một phần tài sản của nhà họ Lương, gia đình ngày càng phát triển, từ nay về sau, tôi tuyên bố tứ đại hào môn Thiên An chỉ còn lại nhà họ Thẩm chúng tôi!”

“Tôi nghĩ, đối mặt một người khổng lồ như vậy, anh Vương chắc sẽ cân nhắc chứ? Là địch hay là bạn, hy vọng anh suy nghĩ cho kỹ.”

Nói xong câu cuối, Thẩm Tử Kiện nheo mắt lại, nhìn vào mắt Vương Nhất, đầy ý đe dọa.

Sau khi nhà họ Thẩm thâu tóm một số sản nghiệp của nhà họ Lương, họ đã bành trướng thế lực với tốc độ chóng mặt.

Lời của Thẩm Tử Kiện, tràn ngập ý uy hiếp.

Vương Nhất ngược lại không có cảm giác gì, Lương Nhật Tân thì mặt mày âm trầm tới mức có thể vắt ra nước.

Những người khác của nhà họ Lương càng bị dọa đơ ra, cả người cực kỳ run rẩy.

Tuy Thẩm Tử Kiện hống hách, nhưng lại có lý do để hống hách.

Thôn tính một vài sản nghiệp của nhà họ Lương, khiến nhà họ Thẩm vốn cường thế càng như hổ mọc thêm cánh, nói là hào môn đứng đầu Thiên An cũng không quá.

Nhà họ Kim chỉ tồn tại trên danh nghĩa, chỉ có một mình Kim Thúy Như tọa trấn, nhà họ Nhan án binh bất động, nhà họ Lương thiếu đi hai người Lương Nam Lĩnh, Lương Ý Hành, há có thể đối kháng với nhà họ Thẩm?

“Như thế nào, anh Vương?”

Thẩm Tử Kiện nhìn Vương Nhất, cười lớn nói: “Nhà họ Thẩm của tôi đã thể hiện thành ý, anh như nào, cũng phải cho tôi nhìn thấy thành ý của anh chứ?”

“Anh có thể đi rồi.”

Vương Nhất bỗng nhiên nói với Thẩm Tử Kiện.

“Cái gì?”

Nghe vậy, Thẩm Tử Kiện lập tức sững người, không hiểu mà nhìn Vương Nhất.

“Cho anh sống rời khỏi nhà họ Lương, đây là thành ý lớn nhất mà tôi thể hiện.”

Giọng điệu của Vương Nhất lạnh nhạt, chỉ vào cửa lớn của nhà họ Lương.

Ngay lập tức, trong mắt Thẩm Tử Kiện bùng nổ sát khí, u ám nói: “Xem ta, anh là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, muốn đối địch với nhà họ Thẩm chúng tôi…”

Sau khi câu này vừa dứt, mắt của Vương Nhất cũng nheo lại, đưa tay hai ngón tay.

“Thứ nhất, có vài chuyện, tôi không nói thì không có nghĩa tôi không biết, nhà họ Thẩm các người làm gì ở sau lưng, tôi đều rất rõ.”

“Thứ hai… nhà họ Thẩm cỏn con, cũng dám hỗn láo ở trước mặt tôi, hưng thịnh quá mức nhất định sẽ lụi tàn, tôi chính là mang tới sự lụi tàn cho các người.”

Sau khi nói xong, trên người Vương Nhất lập tức bùng nổ khí thế của một cường giả, khiến cho người trong phạm vi 20m, hai chân run rẩy, khúm lúm ở bên chân Vương Nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi